Diễn Đàn
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn

/

 
Trang ChínhGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Sống Tỉnh Thức Sudieptutroi

 

 Sống Tỉnh Thức

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
ThangPham
Cấp bậc
Cấp bậc


Giới tính : Nam
Tổng số bài gửi : 210
Điểm NHIỆT TÌNH : 723
Ngày tham gia : 17/03/2010
Đến từ : Kien Giang
Job/hobbies : Etudiant
Tâm trang : Comme ci Comme ca

Sống Tỉnh Thức Vide
Bài gửiTiêu đề: Sống Tỉnh Thức   Sống Tỉnh Thức EmptyTue Jun 22, 2010 6:26 pm




    Sống Tỉnh Thức


    CON TRAI HỌ CHỈ CÒN MỘT TAY
    VÀ MỘT CHÂN                


        * Chuyện kể:Một anh
    lính Mỹ trở về nước sau khi đi tham chiến nước ngoài về. Anh điện thoại cho cha
    mẹ là anh sẽ dẫn về một người bạn, người ấy không có thân nhân, muốn về ở luôn
    tại nhà, anh ta bị thương rất nặng “chỉ còn có một chân và một tay.”


     Cha mẹ anh cùng nói: :Tôi nghiệp quá! Con cứ đưa cậu ấy về
    đây, ba má sẽ liên hệ với các tổ chức từ thiện để tìm cho cậu ấy một chỗ ở.” –
    “Không, con muốn anh ta sống chung với gia đình mình.” Tiếng người cha liền
    vang lên ở đâu giây bên kia: “Con ơi! Con không biết gì sao? Một người tàng tật
    như vậy sẽ là một gánh nặng cho gia đình chúng ta. Ai cũng có việc khó khăn cả,
    và không thể để gia đình bị ảnh hưởng bởi những việc như vâỵ.”


     Cuộc điện đàm liền kế thúc, ba mẹ không thấy anh ta về nhà,
    và cũng không nhận được tin tức gì nữa. Vài ngày sau họ nhận nhận một cú điện
    thoại của cảnh sát gọi về, báo tin con trai họ đã rơi từ trên lầu của một bệnh
    viện và đã chết. Cảnh sát cho biết là một vụ tự tử. Trong lúc đau buồn khôn tả,
    cha mẹ anh vội đến để nhận xác anh.


     Đúng là thi thể của anh; và họ đã bàng hoàng khám phá nhận
    ra rằng: “Con trai họ chỉ còn có một chân và một tay.!”


       Một phút hồi tâm:
    Cái chết đáng thương của anh lính trẻ thật đáng trách, vì thiếu nói thành thật
    với cha mẹ. Anh cần hiểu rằng đó chỉ là thái độ của cha mẹ anh đối với một
    người tàn tật xa lạ.


       Nhưng dẫu sao, người
    lính này vẫn có quyền thăm dò thái độ của cha mẹ mình đối với một người tàn
    tật. Một điều đáng tiếc là anh lính đã không cho cha mẹ biết sự tàn tật của
    mình, nếu biết, thì chắc cha mẹ anh đã đối xử tình cha con môt cách vô cùng yêu
    mến, rồi đưa xe đến nhà thương đón anh về nhà để săn sóc con mình ngay. Thật
    xót thương khi người con và cha mẹ không thành thực chia sẻ những thực tại của
    nhau, nên họ đã mất đứa con yêu dấu đang bị dằn vặt vì mặc cảm tật nguyền của
    mình.


       Anh lính này dù có
    bị ruồng bỏ hoặc đối xửa thậm tệ, hãy nhớ rằng Thiên Chúa vẫn yêu bạn hơn bao
    giờ hết: “Dầu cha mẹ có bỏ con đi nữa, thì hãy còn có Chúa đón nhận con.”  (Thánh vịnh 27, 10)


     Phó tế: GB. Maria Nguyễn Định


     


     


     



    ThangPham




Về Đầu Trang Go down
http://ttoantin.co.cc/
 

Sống Tỉnh Thức

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.
* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.
* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.

- Nếu chèn smiles có vấn đề thì bấm a/A trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn :: °·♥ †HỌC HỎI† ♥·° :: LINH THIÊNG VÀO ĐỜI
-
free counters