Diễn Đàn
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn

/

 
Trang ChínhGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Hồi Ký Về Một Mùa Chay- Hoa Thuỷ Tiên- Vườn Ô-liu 22 Sudieptutroi

 

 Hồi Ký Về Một Mùa Chay- Hoa Thuỷ Tiên- Vườn Ô-liu 22

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Góc Phố
Cấp bậc: Quản Lý
Cấp bậc: Quản Lý


Giới tính : Nam
Tổng số bài gửi : 457
Điểm NHIỆT TÌNH : 1330
Ngày tham gia : 20/01/2011
Job/hobbies : student

Hồi Ký Về Một Mùa Chay- Hoa Thuỷ Tiên- Vườn Ô-liu 22 Vide
Bài gửiTiêu đề: Hồi Ký Về Một Mùa Chay- Hoa Thuỷ Tiên- Vườn Ô-liu 22   Hồi Ký Về Một Mùa Chay- Hoa Thuỷ Tiên- Vườn Ô-liu 22 EmptyFri May 20, 2011 12:51 pm





      Bút Ký:

      HỒI KÝ VỀ MỘT MÙA CHAY

      Tác giả: Hoa Thủy Tiên

      Đã hai năm trôi qua rồi, nhưng tôi vẫn không sao quên được Mùa Chay Thánh 2009, khi tôi đặt ra mục đích sống của mình trong Mùa Chay là cầu nguyện cho ba của tôi nhận biết được tội lỗi của mình để bước đến Tòa Giải Tội.
      Tôi có một người ba sống thiếu trách nhiệm với gia đình. Ba tôi thường say trong hơi men. Có thể nói là ba tôi chỉ biết sống theo lối “tư bản” cho riêng mình, mọi vấn đề lớn nhỏ trong gia đình của tôi đều do mẹ tôi lo lắng, gánh vác. Đặc biệt, những năm gần đây, tôi biết được ba tôi đã bỏ đi xưng tội mười mấy năm qua, nhưng mỗi lần đi Lễ, ba tôi vẫn lên rước Mình Thánh Chúa như thường.
      Suốt gần một năm đó, tôi đã cố gắng cầu nguyện cho ba của tôi thật nhiều, bằng cách lần Chuỗi Kính Lòng Thương Xót Chúa và kết hiệp những hy sinh nhỏ nhặt trong công việc thường ngày, với ý nguyện cầu xin Chúa thánh hóa và dẫn đưa ba của tôi đến lãnh nhận Bí tích Giải Tội.
      Tôi có cảm nhận dường như ba tôi đã đánh mất đi ý thức đâu là tội nữa. Rất nhiều lần, tôi hỏi ba tôi: “Ba ơi! Sao ba không đi xưng tội?” Ba tôi trả lời một cách thản nhiên: “Ba chẳng có tội chi mà phải xưng cả ” hay “Ba không biết mình phạm tội chi để mà đi xưng tội! ” Nghe những câu trả lời của ba tôi như vậy, lòng tôi cảm thấy buồn vô cùng, đôi lúc lại thất vọng!
      Nghĩ đến điều đó, tôi không dám trách cứ ba tôi, mà tôi quy về chính bản thân mình, và tôi thầm nghĩ : “Phải chăng lời cầu nguyện của mình chưa diễn tả hết lòng thành khẩn của mình và mình chưa hy sinh đủ cho ba, nên Chúa muốn kéo dài thời gian thêm để thử thách lòng kiên trì của mình sao?”.
      Cho nên tôi vẫn duy trì việc lần Chuỗi Thương Xót và hy sinh nhiều hơn nữa trong bổn phận mỗi ngày để tiếp tục cầu nguyện cho ba của tôi và tôi đã quyết tâm xem đây là điểm đến của mình trong Mùa Chay. Tôi thầm cầu nguyện với Chúa: “Chúa ơi! Con ước gì ba con biết đi xưng tội trong Mùa Chay này thì tốt biết mấy!”.
      Thế rồi, một tuần, hai tuần, ba tuần Mùa Chay Thánh trôi qua, vẫn chẳng một chút nào đánh động nơi tâm hồn ba tôi, khiến tôi lo lắng hơn.
      Tôi thoáng nghĩ: “Cầu nguyện cho ba tôi - tôi đã làm. Nói chuyện trực tiếp với ba tôi - tôi đã ngỏ lời... Chỉ còn một cách nữa... tôi sẽ viết thư cho ba tôi thôi”.
      Bằng tất cả tình cảm, sự thương yêu của mình, tôi đã viết cho ba tôi một lá thư, bày tỏ nỗi lòng thảo hiếu của một đứa con muốn nói với ba mình. Điều quan trọng hơn cả, tôi muốn dùng lá thư này để ít nhiều gì đánh động đến tâm hồn của người cha. Tôi đã có lời khuyên ba tôi: “Vốn dĩ thân phận con người rất yếu đuối trước mọi cám dỗ cuộc đời, ai cũng có thể mắc phải những khuyết điểm... Ba cứ cố gắng hạ mình xuống và khiêm tốn mà xét mình thì ba sẽ dễ nhận ra tội của mình phạm đối với Chúa và đối mọi người...”
      Khi viết xong lá thư, tôi đã nhờ mẹ tôi chuyển đến ba tôi, vì lúc đó tôi đang theo học ở thành phố.
      Những ngày sau đó, ba tôi đều say khướt nên mẹ tôi không thể đưa thư ngay cho ba tôi được, ba tôi có đủ tỉnh táo đâu mà đọc thư chứ? Vô ích thôi! Song đến một buổi sáng, mẹ tôi đã trao thư để ba tôi đọc và sáng đó cũng đúng vào ngày mà giáo xứ tôi xưng tội Phúc Chuyến Mùa Chay.
      Sau khi đọc xong lá thư đó, ba tôi đã hỏi mẹ tôi: “Sáng hôm nay, giáo xứ có xưng tội Phúc Chuyến phải không?” Mẹ tôi trả lời: “Có” Thế là ba tôi sửa soạn đi xưng tội, nhìn có vẻ sốt sắng lắm! - Mẹ tôi đã kể lại vậy khi tôi gọi điện thoại hỏi thăm về ba tôi.
      Nghe biết tin ba tôi đã đi xưng tội rồi, lòng tôi vui mừng khôn tả. Tôi cảm ơn Chúa và tôi đã khóc vì Chúa đã đoái thương nhìn đến những cố gắng của người con bất xứng này. Tôi thưa với Chúa bằng niềm hạnh phúc và xúc động của lòng mình: “Chúa ơi! Thế là con đã làm được rồi... Con làm được rồi! Con cám ơn Chúa!” Và mùa Chay năm đó đã trở nên có ý nghĩa với tôi hơn bao giờ hết.
      Qua biến cố này, tôi đã rút ra cho bản thân mình những ý nghĩa về đời sống đạo đức, việc làm thiêng liêng: “Bản thân mình hãy tự tạo cho mình những việc làm đạo đức, đơn giản, thích hợp với khả năng và môi trường sống, không cần phải cầu kỳ, sang trọng gì cả, miễn sao việc làm đó phải có lòng kiên trì để hướng đến đối tượng mà mình muốn cầu nguyện và có thể xem đó là dấu hiệu riêng để thể hiện lòng mến Chúa, yêu người”. Tiếp đến nữa là: “Con cứ kiên trì cầu nguyện nếu như điều con xin là đẹp lòng Chúa, có ích cho bản thân con và cho mọi người, thì Chúa sẽ ban cho”. Và điều cuối cùng, là tôi phải nhìn nhận lại tình yêu thương của chính tôi đã dành cho ba tôi thế nào?
      Những gì tôi chia sẻ trên đây là những điều phát xuất từ chính trong cuộc sống của tôi mà tôi cảm nghiệm được, tôi xem đó như là một kinh nghiệm nhỏ bé của tôi về đời sống thiêng liêng, đạo đức hầu giúp cho cuộc sống của tôi thêm phần sống động giữa Đạo và Đời.



    Góc Phố




Về Đầu Trang Go down
 

Hồi Ký Về Một Mùa Chay- Hoa Thuỷ Tiên- Vườn Ô-liu 22

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.
* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.
* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.

- Nếu chèn smiles có vấn đề thì bấm a/A trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn :: (¯`• ♥.*. ♥•´¯) NGHỆ THUẬT SỐNG (¯`•♥.*.♥.´¯) :: 
ĐIỀU ĐẶC BIỆT CỦA CUỘC SỐNG
-
free counters