Góc Phố Cấp bậc: Quản Lý
Giới tính : Tổng số bài gửi : 457 Điểm NHIỆT TÌNH : 1330 Ngày tham gia : 20/01/2011 Job/hobbies : student
| Tiêu đề: THƠ ĐỖ VĂN (ĐỒNG XANH THƠ 58) Sat May 21, 2011 6:10 am | |
| | | | | |
THƠ ĐỖ VĂN (ĐỒNG XANH THƠ 58)
MẸ ƠI , CON THỐNG HỐI
Êm ái quá, tiếng đàn sao dìu dặt Giọng hát mượt mà, ca ngợi Mẹ yêu Hồn lâng lâng cùng với tiếng kinh chiều Lòng trải rộng - còn trăm điều muốn nói! Ma-ri-a, đôi mắt buồn mong mỏi Trái tim nồng nàn, buốt nhói vì ai? Nhìn đoàn con trong tội lỗi, lạc loài Chân lảo đảo, mệt nhoài theo ảo tưởng . Hồn rách nát, tấm thân tàn vất vưởng Mắt mở to tìm khanh tướng, giầu sang… Quên đường về, hăm hở bả vinh quang Tim thoi thóp vẫn mơ màng phú quí Chiều hôm nay, bơ vơ con ngã quỵ Tiếng kinh trầm gột rửa trí, hồn con Nhìn lên cao ...lệ Mẹ bỗng lăn tròn Giọt thương xót bào mòn thân xác Mẹ Cố quỳ lên trước linh đài, lặng lẽ Tiếng hát nào san sẻ nỗi cô đơn Thống hối, ăn năn, phiền muộn, tủi hờn Lời tự thú chập chờn bay lên Mẹ Mẹ yêu ơi, xác thân này nhỏ bé Đã bao ngày bóng lẻ giữa phong ba Sống quay cuồng cùng lũ quỷ, bầy ma Về bên Mẹ -Thế là con sống lại! Mẹ yêu ơi, con thực tâm hối cải Kiếp đoạ đày ...kinh hãi lắm Mẹ ơi! Tiếng kinh chiều, lời hát, đàn chơi vơi... Con xin Mẹ tin lời: Con thống hối
MẦM SỐNG TRỔ SINH
Thập giá chiều nay treo xác ai? Nực nồng tử khí... Buồn u hoài Quạnh quẽ, dưới chân còn có Mẹ Mắt buồn, khô lệ khóc con trai Nắng quái chuyển dần cho bóng đêm Côn trùng nức nở...càng buồn thêm Mẹ nhìn con chết, lòng tan nát Tiếng vạc kêu sương xé ruột mềm Trăng vẫn chưa lên, tối chập chờn Mẹ nhìn Thánh giá. Khóc - cô đơn Vì đâu nên nỗi ... lòng thổn thức Trĩu nặng thân con chết tủi hờn Văng vẳng tiếng gào: giết nó đi Đóng đinh thập giá, sống làm chi! Bao nhiêu nhục nhã con cam chịu Còn Mẹ, Mẹ ơi ! Mẹ nghĩ gì? Máu nó đổ ra, chúng tôi mang Con cháu đời sau cũng sẵn sàng... Mẹ ơi, nhân loại vô tâm thế Sao đành! Tim Mẹ càng xốn xang Nhớ lại lời Con đã gửi trao Này là con Mẹ-lệ tuôn trào Mẹ con yêu đó, Gio - an hỡi Xúc động. Trời mây cũng nghẹn ngào! Đêm tàn. Mẹ gục xuống, lịm đi Vũ trụ hôn mê. Một tử thi Hình hài tan nát, bê bết máu Trổ sinh mầm sống-Thật diệu kì!
TÂM TÌNH BÔNG HỒNG TRẮNG Sương mờ, linh đài vắng
Nhang trầm nghi ngút bay Ngẩng đầu bông hồng trắng Nhìn Mẹ ... khẽ tỏ bày Mẹ ơi, con đã thấy Bao lời cầu, van xin, Những làn môi run rẩy Những ánh mắt, niềm tin Cô đơn, mẹ già nua Bước chân, tiếng gậy khua... Mắt mờ, hoen dòng lệ Như lá úa giao mùa Mẹ cầu xin cho mình Được theo Chúa trung trinh An vui hồn lẫn xác Khỏi sa chốn luyện hình Nhí nhảnh, cô gái xinh Quỳ thật lâu một mình Bỗng nhiên... cô bật khóc Hai bờ vai rung rinh Làm dấu Thánh vội vàng Tiếng guốc đều vang vang Quay lại, nhìn lên Mẹ Thở dài, buồn mênh mang! Em trai nhỏ ngây thơ Đôi mắt to ... mộng mơ Nghiêng đầu, em nhìn Mẹ Miệng nguyện cầu vu vơ Còn riêng con - Mẹ ơi Bông hồng trắng nghẹn lời Bao ngày đêm bên Mẹ Mà hồn sao chơi vơi!
Tác giả Đỗ Văn
| | | | | |
|