Góc Phố Cấp bậc: Quản Lý
Giới tính : Tổng số bài gửi : 457 Điểm NHIỆT TÌNH : 1330 Ngày tham gia : 20/01/2011 Job/hobbies : student
| Tiêu đề: NHỮNG BÀI THƠ ĐẠT GIẢI (ĐỒNG XANH THƠ 59) Tue Jun 14, 2011 10:07 am | |
| | | | | |
NHỮNG BÀI THƠ ĐẠT GIẢI (ĐỒNG XANH THƠ 59)
CUỘC THI VIẾT VỀ CHA
…Bài dự thi Viết Về Cha ít hơn hẳn so với bài Viết Về Mẹ. Điều đó nói lên rằng: Cảm nhận được tình Cha không phải dễ! Tình Mẹ thường được sánh ví bằng những thứ mênh mông nhưng rất gần gũi (biển Thái Bình, nước trong nguồn…); ngược lại, hình ảnh Cha được so sánh với hình tượng cao vợi mà xa xôi như núi Thái Sơn… Không phải ngẫu nhiên mà người ta thường nói: Tình Mẹ - Công Cha hay Công Cha – Nghĩa Mẹ. Thật vậy, tình Cha rất ít biểu lộ mà chỉ thấp thoáng ẩn hiện qua công sức mà Cha dành cho con. Công sức đó, nếu tính bằng hiện kim có khi không nhiều lắm, nhưng theo con suốt cuộc đời như cây cao bóng cả rợp mát đời con. Từ bàn tay cầm bút tập cho con những nét chữ đầu đời hay đôi chân tập tễnh theo con những bước đầu tiên, cho đến khuôn mặt khắc khổ găm vào ruộng đất để cho con được ngẩng mặt với đời… Con tuy nhỏ bé nhưng được núi Thái Sơn cõng trên vai mới thấy được xa, trông được rộng. Hình hài Cha cho con, cuộc đời Cha cho con; lẽ nào con không cảm thấu?!?
Bên cạnh đó, cũng có những người Cha vô tình để lại cho con nỗi đau không rời (Chiếc bàn đèn), như một tiếng chuông lẻ loi nhưng cũng đủ gợi lên một vấn nạn và nhiều suy nghĩ cho mọi người trong nhịp sống hôm nay. Tình Cha theo con suốt cuộc đời thì tổn thương Cha gây cho con cũng sẽ day dứt mãi khôn nguôi…
Lê Hồng Bảo
TÌNH CHA
Cây cao bóng cả vươn chồi Chắn che giông bão suốt đời cho con
Băng rừng, vượt biển, lên non Đem về sự sống ngọt ngon ấm lòng
Nuôi con vun đắp cây trồng Mầm xanh đứng vững theo dòng thời gian
Lớn lên nguyện ước con ngoan Đức tài ghi khắc toả ngàn tiếng thơm
Dù cho vắt kiệt sức hơn Cha luôn bấm chịu thoả cơn sóng đời
Cốt cho con được nên người Và mong nhìn thấy nụ cười của con
Lời êm thấm dạy con khôn Việc hay cha chỉ gọt mòn mấu sai
Đường đời đầy dẫy chông gai Nương theo chân bước, một mai giúp đời
Nhìn ngay làm thẳng hơn người Hy sinh khó nhọc cao ngời Tình Cha.
Huỳnh Nhi
CHA TÔI
Đã qua rồi những ngày đông giá lạnh Lầm lũi dáng ba trong đêm tối ảo mờ Đôi bàn tay buốt nồng cơn gió Bấc Hạt mưa phùn run rẩy giữa cơn mơ…
Tóc cha bạc từ mùa rơm thành khói Nước sông quê loang đục đón lũ về Cha trằn trọc từng đêm dài u tối Xót quặn lòng tỉnh thức giữa cơn mê…
Mẹ đi từ mùa hoa cau rụng gốc Con lớn lên trong nước mắt tủi hờn Cha ngày ngày bán mặt vào ruộng đất Mong đến ngày con cái trưởng thành hơn…
Sài Gòn ẩm ương giao mùa mưa rồi nắng Bon chen thị thành chẳng chừa lối cho con Đêm giật mình bùi ngùi nghe mưa ướt Nghĩ thương cha nước mắt bỗng khóc dồn…
Song Ninh
CHIẾC BÀN ĐÈN
Con chẳng có ấn tượng gì về Cha ngoài Chiếc Bàn Đèn Nó được thắp lên mỗi ngày bảy lượt Cha đốt đời mình trên ngọn lửa xanh với những làn khói mang hình hài quỷ dữ Ôi! Sao thế? Một cuộc đời, tệ vậy, Cha ơi!
Con nghĩ dại rằng mình có thể Nướng cuộc đời trong Á phiện như cha ông Bởi ai làm rồi ra người đó chịu Thế hệ sau nối tiếp thế hệ sau. Nhưng rồi con choàng tỉnh, gạt cơn mê Lấy đời tu làm giá đỡ cho Bàn đèn
Trong suy tư con tự mình thầm nhủ Chiếc Bàn Đèn là Thánh Giá Chúa trao ban.
Tả Lam. Viết tặng người Cha tội lỗi
TẬP VIẾT
Nhớ ngày xưa con vào lớp một Bước ngỡ ngàng sợ lắm ba ơi! Cô giáo hiền cầm tay con tập viết Không! Con chỉ chờ viết với ba thôi!
Ngày của ba miệt mài quay quắt Việc cuốc cày đồng áng nương xanh Mong giấc ngon đêm tối yên lành Con kì kèo: Ba! tập viết cho con!
Dẫu mệt nhoài vì nương vì rẫy Nhưng bàn tay vẫn nắm bàn tay Con mê say những dòng ngay ngắn Trong tay ba đen đủi nắng trời
Dòng đầu tiên con tự viết thành lời Là tỏ tình: “Con yêu ba lắm” Những điểm mười trên giấy hồng tươi thắm Con một nửa – còn một nửa công ba
Ngày tháng qua ký ức chẳng phai mờ Tấm lòng ba trong vần thơ nét chữ Vẫn biết rằng bên đời cô lữ Thiếu một bàn tay uốn nắn gầy gò
Con chẳng sợ chi bóng dáng ba nhạt nhòa Trang vở cuộc đời không ba nâng đỡ Viết một mình lòng con luôn ghi nhớ Ba sống hoài trong nét chữ con thơ.
Thiều Châu
GIÀN MƯỚP CỦA BỐ
Giàn mướp nhỏ ngang tầm em với Lá loăn xoăn hoe nắng ngọt ngào Đủ che nắng một khoảnh sân chập chõm Bé nhảy dây chơi góc cuối vườn Mướp vươn mình đùa vui trong nắng Những nụ hoa xinh xắn bướm liệng bay Hoa mướp vàng, bướm vàng bay lúng liếng Góc vườn quê hớn hở lá reo vui… Một buổi sáng, trái mướp dài thon thả Trả cho đời hương vị của cần lao Bao công khó bố vun trồng chăm sóc Em hái lấy những ngọt ngào trong trẻo Vị đồng quê thơm mát bát canh ngon Trái mướp non trên giàn đung đưa khẽ Lẽ ở đời em học sẽ không phai Khi ăn quả nhớ kẻ dầm sương dãi nắng.
Nhớ về giàn mướp xưa kia của bố, mỗi sáng được ngắm nhìn những trái mướp đang lớn dần thật là thú vị biết bao.
Vũ Thủy
Tác giả Nhiều Tác Giả
| | | | | |
|