Diễn Đàn
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn

/

 
Trang ChínhGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Cây Phát Tài- Truyện ngắn Dân Chài Sudieptutroi

 

 Cây Phát Tài- Truyện ngắn Dân Chài

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Góc Phố
Cấp bậc: Quản Lý
Cấp bậc: Quản Lý


Giới tính : Nam
Tổng số bài gửi : 457
Điểm NHIỆT TÌNH : 1330
Ngày tham gia : 20/01/2011
Job/hobbies : student

Cây Phát Tài- Truyện ngắn Dân Chài Vide
Bài gửiTiêu đề: Cây Phát Tài- Truyện ngắn Dân Chài   Cây Phát Tài- Truyện ngắn Dân Chài EmptyMon Jun 27, 2011 5:24 pm




      Cây phát tài


      Cây Phát Tài- Truyện ngắn Dân Chài 128322329%20cay%20canh%20kim%20phat%20tai%20%20250000%20copy
      Cô Tư chạy chiếc xe đạp thồ vào vườn cây kiểng của ông Năm Cảnh từ sáng sớm. Khi cô oằn người dong chiếc xe đạp trở ra thì đã đầy những chậu cây phát tài được treo, đặt trên xe. Cô cứ dong chiếc xe đi hết phố này qua hẻm nọ cùng tiếng rao “Cây phát tài đây” cho đến chiều tối thì quay lại tính tiền với chủ vườn. Làm cái nghề này khá vất vả nhưng còn kiếm được tiền khá hơn là bán mấy mớ rau muống ở chợ. Ngày nào mà có nhiều khách mua cây phát tài thì tối hôm ấy bữa cơm của ba mẹ con cô Tư có thêm trái trứng, con cá.
      Hôm nay ông trời không ủng hộ cho những người đi bán hàng rong nên mới 8 giờ sáng mưa đã ập đến. Cô Tư vội dựng chiếc xe đạp thồ bên nề con hẻm, không quên chống phụ thêm cây gỗ để giữ chiếc xe khỏi đổ. Đứng ngoài mái hiên nhà người ta, cô Tư nhìn mưa đến nửa tiếng vẫn không ngừng. Bao nhiêu lo toan cơm áo, gạo tiền nuôi 2 đứa con sau khi chồng mất lại ám ảnh và rộn rạo lên theo hơi thở và nhịp tim của cô. Bất chợt chiếc xe đạp thồ trĩu nặng những cây phát tài đổ do chân chống và cây chống bị lún xuống đất bùn. Cô Tư chạy lao ra ngoài mưa kiểm tra những chậu phát tài xem bị hư hại thế nào. May mắn chỉ có một chậu bị nứt mẻ, nhưng bị hai chậu dập gẫy lá cành.

      Trời ngớt mưa, cô Tư lại vội vàng đi rao bán loại cây mạng lại sự may mắn, thịnh vượng cho người khác. Cũng có lúc cô ngẫm nghĩ và tự hỏi ông trời xem bao giờ cô mới thoát được cảnh đói nghèo, rồi tự dưng lại cười một mình cho cái số phận nghèo khổ như cô lại là người đem cây phát tài đến cho người khác. Như vậy cũng chẳng gì lạ, toàn người nghèo đi bán vé số mang niềm mơ ước đến cho người khác đấy thây.

      Trời lại đổ mưa, cô Tư không cần trú mưa nữa vì cô đã bị ướt nhẹp rồi, cô đi tiếp và cố rao những tiếng thật to cho át cả tiếng mưa. Một người trong nhà nhìn thấy cảnh đó tội nghiệp, chạy ra trước cửa nhà gọi mua hàng giúp cô.

      Đến chiều tối, đã mệt nhừ người, muốn nóng sốt, cô Tư quay lại vườn kiểng của ông Năm cảnh để tính tiền. Vừa mệt, vừa buồn vì hai chậu phát tài bị hư hại, cô nghĩ hôm nay sẽ chẳng còn được đồng lời nào. Không ngờ sau khi trình bày sự việc hư hại ngoài mong muốn này với ông Năm, ông Năm mủi lòng cho cô hai chậu phát tài hư không tính tiền.

      Tối hôm ấy về nhà, cô Tư lên cơn sốt. Đứa bé 10 tuổi, tên Dũng, vẫn còn được đi học chữ, chưa biết làm gì nhiều giúp mẹ và anh, ngoài việc quét nền nhà, đặt nồi cơm. Thằng anh, tên Hải, đã được 13 tuổi thường ngày cũng chỉ biết theo bạn bè nghèo ra mấy khu người ta đổ rác, nhặt nhạnh lại những rác thải có thể bán ve chai. Hải nhìn mẹ sốt nằm trên giường mà lòng buồn thiu. Nhìn đến hai chậu phát tài cành lá gẫy dập, buột miệng:

      - Đúng là số nghèo! Có cây phát tài để ở nhà cũng chẳng lành lặn như người ta. Hải vừa nói dứt thì nó mới nghĩ mình nói như vậy có thể khiến mẹ buồn. Do dự một xíu, nó nói đầy quyết tâm:

      - Mẹ bệnh nên ngày mai ở nhà nghỉ. Con sẽ đến nói với ông Năm lấy hàng đi bán thay mẹ.

      Mẹ của Hải ốm sốt đến gần một tuần. Những ngày đó nó đến vườn kiểng của ông Năm cảnh lấy hàng đi bán. Ngày đầu ông Năm không cho nó chở nhiều chậu cảnh vì sợ chưa quen lại làm đổ xe hư hại. Nhìn thằng bé nghèo khổ, cha mất sớm, thương mẹ đau bệnh mà phải sớm đi làm công việc của người lớn, ông Năm đến đêm nằm lại suy nghĩ thương hại. Ông nhớ đến gia cảnh ngày xưa của ông cũng bần cùng, túng nghèo, nhưng ông trời đã cho ông gặp may, thoát khỏi cảnh khổ, vì vậy ông nghĩ phải giúp cậu bé này một việc gì đó cụ thể hơn.

      Sáng nay, Hải đang xếp những chậu cảnh lên xe thồ cùng với những người khác, chợt được nghe ông Năm gọi:

      - Thôi! Hôm nay không đi bán nữa. Vào đây nói chuyện với ông.

      Hải chột dạ nghĩ ông Năm không cho mình đi bán hàng nữa, vội đáp:

      - Ba ngày nay cháu vẫn đi bán tốt và mang tiền về trả đủ mà!?

      - Không phải ông không cho cháu làm việc nữa, nhưng vào đây có chuyện ông muốn hỏi cháu.

      Hải ngoan ngoãn đi vào bàn đá uống trà, bên hông nhà, nơi ông Năm đang ngồi. Ông Năm chỉ vị trí ngồi cho Hải, bắt đầu thủ thỉ với nó:

      - Nếu cháu muốn, từ nay đến đây làm việc phụ giúp ông. Ông sẽ trả lương, đồng thời dạy nghề cho cháu.

      Thằng Hải quá bất ngờ về lời đề nghị của ông Năm cảnh, chỉ biết thưa:

      - Dạ!

      Ông Năm gật gù tỏ vẻ vui với sự ưng thuận của Hải, nói tiếp:

      - Ông có hai người con. Cô con gái cả của ông đi lấy chồng ở xa. Anh con trai lại đam mê kim khí nên không nối nghiệp cây kiểng của ông. Vì vậy cháu cứ đến đây làm việc và thử học nghề. Nếu thấy hợp thì ông sẽ truyền nghề cho, không giấu giếm điều gì.

      Thằng Hải còn nhỏ nên chưa biết nói chuyện gì nhiều, lại thưa vâng với dạ. Thấy Hải ngoan ngoãn, ông Năm hài lòng, chỉ đám chậu phát tài, ông nói:

      - Trước đây ông cũng chẳng biết đám cây phát tài kia gọi tên chúng là gì. Tình cờ ông đến một vườn kiểng lớn của một ông bạn, thấy chúng lạ ông hỏi. Bạn ông cho biết ông ta được người khác tặng cho giống cây này. Đó là một loại cây phổ biến nhiều ở Rwanda, nhưng ông ta cũng không biết nó tên là gì. Nó có độc tố gây chết người, vì vậy chúng ta không được nhai nuốt, hay dụi nó vào mắt. Tuy có độc tố nhưng nhìn nó cũng đẹp nên ông xin bạn một số cây về ươm trồng. Thời đó ông cũng còn nghèo lắm. Nhìn giống cây lạ ở vườn nhà ông đặt tên cho nó là cây phát tài. Thật sự, ông cũng có chút tính toán và lợi dụng lòng ham muốn giàu có của mọi người nên ông đã đem tặng một số chậu phát tài cho những tiệm làm ăn lớn quanh vùng. Khi tặng các đại gi
      a, ông đều nói cho họ tên nó là cây phát tài. Đúng như với những gì ông đoán, người ta đồn thổi nhau, một đồn mười, mười đồn trăm về sự mang lại may mắn của cây phát tài. Thiên hạ đua nhau hỏi mua cây phát tài, khiến các nhà vườn khác cũng bắt đầu chú ý ươm trồng loại cây kiểng hái ra tiền này.

      Thằng Hải ngồi há miệng ra nghe ông Năm cảnh nói. Ông Năm cảnh thì đấy vẻ đắc ý, chỉ vào đầu mình ông nói tiếp:

      - Như vậy muốn làm giàu cũng phải động não cái đầu mình. Thiên hạ tính ra nhiều người còn mê tín lắm! Cháu thấy đấy, đa phần các công ty, phòng khách của những người giàu có đặt trưng cây phát tài thì họ đã giàu từ trước rồi. Còn những người mới tập tễnh làm ăn cũng đua theo đặt chậu cây phát tài nhưng không phải ai cũng làm ăn khấm khá lên. Những người bị thua lỗ, phá sản chẳng thấy ai đổ thừa cho cây phát tài. Nhưng những người làm ăn phất lên thì tin tưởng, truyền tụng nhau về loại cây này lắm.

      Từ hôm đấy, Hải hằng ngày đến nhà ông Năm cảnh phụ việc, học nghề. Nó không chỉ học nơi ông Năm về nghề ươm trồng cây cảnh nhưng còn học nơi ông biết bao điều mà ngay cả người giàu có, ít học hành, lười suy luận cũng không hề hay biết.


      Dân Chài



    Góc Phố




Về Đầu Trang Go down
 

Cây Phát Tài- Truyện ngắn Dân Chài

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.
* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.
* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.

- Nếu chèn smiles có vấn đề thì bấm a/A trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn :: (¯`• ♥.*. ♥•´¯) NGHỆ THUẬT SỐNG (¯`•♥.*.♥.´¯) :: TRANG VĂN :: Truyện Ngắn
-
free counters