Diễn Đàn
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn

/

 
Trang ChínhGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Du Ngôn THỜI BẤN LOẠN Sudieptutroi

 

 Du Ngôn THỜI BẤN LOẠN

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
PeterLuong
Admin

Admin
PeterLuong

Giới tính : Nam
Tổng số bài gửi : 668
Điểm NHIỆT TÌNH : 1851
Ngày tham gia : 17/08/2009
Đến từ : Peterluong80@yahoo.com
Job/hobbies : I Love You Jesus

Du Ngôn THỜI BẤN LOẠN Vide
Bài gửiTiêu đề: Du Ngôn THỜI BẤN LOẠN   Du Ngôn THỜI BẤN LOẠN EmptyFri Nov 25, 2011 10:19 pm




      Ngụ ngôn 69

      Chú nai vàng rong chơi chốn thị thành, ngạc nhiên về bao điều xa hoa lộng lẫy. Ngày còn ở trong rừng, chú nghe bảo rằng chỉ có rừng là thiên đường hạ giới, còn thiên hạ đều là nơi đói nghèo lạc hậu. Chú cứ đi, đi hoài, hết nhìn rồi lại suy, hết suy rồi lại lẩm bẩm một mình. Hoá ra thiên hạ còn “lắm kẻ giòn hơn ta”.

      Ngày tháng như thoi đưa thấm thoát cũng cả nửa đời nai. Nai nghe nói rừng xưa giờ đây phát triển lắm rồi, chẳng còn cảnh cọp lớn nuốt thỏ bé, voi già đạp hươu non như ngày còn hồng hoang. Thế là nai quyết định hồi hương thăm rừng cũ.

      Ngày nai về, hội đồng rừng ra tận bìa rừng chào đón sau khi đã ráo riết chuẩn bị, nào là những con thú dữ phải nằm yên nín thở, nào là những con thỏ con hươu bị thương phải dìm xuống suối, nào là những quãng rừng bị đào xới phải dùng lá cây lấp hết.

      Khi những tia nắng rạng rỡ đầu ngày ló dạng thì nai, bây giờ là thủ lãnh vườn sinh học nổi tiếng ở thành đô, về đến rừng xanh. Chuyến chuyên cơ chở nai vừa đáp xuống bìa rừng, lập tức sư tử và cọp mỉm cười dịu dàng, voi và tê giác cùng hát vang (giọng hoạ mi chơi play back), rắn và trăn uốn éo những vũ điệu giấu mỏ (làm nai cứ nghĩ là nọc độc đã tan theo những mùa mưa nắng).

      Thế là nai hoà vào vũ hội quên cả trời mây. Nai quên mất là mình phải vào sâu trong rừng đi dạo để đỡ nhớ nhung rừng xưa hoa cũ. Nai say khướt với rượu nồng. Tiệc tàn thì nai lên chuyên cơ ra lại chốn thành đô.

      Ngày hôm sau trên những bản tin buổi sáng, nai viết: “Rừng bây giờ đã phát triển ngàn lần hơn xưa, cây lá um tùm, chẳng còn cảnh phá rừng, chẳng còn cảnh cọp lớn nuốt thỏ bé, voi già đạp hươu non, tình yêu ngập tràn, nơi nơi đều phát triển”. Bài báo được ký tên: Nai Phố Trung Thực và Khôn Ngoan.

      Lời bàn: Đập bàn.



      Ngụ ngôn 70

      - Trong quán ăn, con chim chích choè láu táu nhảy nhót làm gãy một chiếc đũa, bị đánh năm roi.

      - Đúng rồi, luật qui định nếu làm gãy cả đôi đũa thì bị đánh mười roi.

      - Trong trường học, con chim bồ câu làm rơi viên phấn, bị đánh năm roi.

      - Đúng rồi, luật qui định nếu làm rơi cả hộp phấn thì bị đánh một trăm roi.

      - Trong nhà hàng, chim đại bàng làm gãy răng chủ nhà hàng, bị phạt uống hết thùng bia.

      - Đúng rồi, luật qui định (riêng cho đại bàng) nếu làm gãy cổ ai thì phải bị phạt uống bia đến quên lối về.

      Gioan Lê Quang Vinh, VRNs



    PeterLuong




Về Đầu Trang Go down
http://www.clcgk.forumvi.com
Paul
THƯỢNG VIỆN
THƯỢNG VIỆN
Paul

Giới tính : Nam
Tổng số bài gửi : 320
Điểm NHIỆT TÌNH : 491
Ngày tham gia : 15/01/2010
Đến từ : HCMC
Job/hobbies : IT
Tâm trang : Fun

Du Ngôn THỜI BẤN LOẠN Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: Du Ngôn THỜI BẤN LOẠN   Du Ngôn THỜI BẤN LOẠN EmptyFri Nov 25, 2011 10:57 pm




      Ngụ ngôn 83

      Con mèo đi học vẽ. Con thỏ đi học vẽ. Rồi thì cả khu rừng đều đi học vẽ. Ngày tốt nghiệp, vị giáo sư hội hoạ cho mỗi con thú một đề tài hoàn toàn khác nhau. Nhưng lạ thay, tất cả đều vẽ giống y như nhau, từ vật mẫu, nét vẽ cho đến cách thể hiện. Tại sao lại như thế?

      Đề tài cho thỏ: Hãy vẽ con vật bạn sợ. Thỏ vẽ con chuột.

      Đề tài cho sóc: Hãy vẽ con vật hay ăn xén ăn bớt. Sóc vẽ con chuột.

      Đề tài cho con voi: Hãy vẽ con vật nhỏ bé dễ thương. Voi vẽ con chuột (Vẫn nói “đầu voi đuôi chuột”, chuột ngược với voi mà).

      Đề tài cho cô bé quàng khăn đỏ: Hãy vẽ con vật kinh khủng nhất. Lại là con chuột.

      Đề tài cho con mèo: Hãy vẽ con vật bạn yêu quí nhất. Mèo vẽ con chuột (vì đó là thức ăn ngon của mèo).

      Sau khi xem xét tất cả các tác phẩm, vị giám khảo ra chiều suy tư. Cuối cùng ông quyết định viết thành một tiểu luận gửi cho Hội đồng Nghệ thuật. Trong đó vị giám khảo kết luận: “Trong xã hội có những loài rất ghê gớm, nhưng vẫn có người thích và muốn bảo vệ chúng, bởi vì các loài đó làm họ no bụng”.

      Ngụ ngôn 84

      Có một cây hoa rực rỡ toả hương thơm ngát một góc rừng. Cây hoa lại có tác dụng chữa bá bệnh nên nhiều thế hệ đã đến tìm, hưởng lộc và vun xới cho cây hoa.

      Bỗng một hôm con rắn bò ngang qua. Nó không chịu được mùi hương và cũng không thích cho muôn loài đến hưởng lộc của cây hoa. Thế là con rắn bò lên cây, thấy ai đến với cây hoa thì nó thì thầm: “Hãy tránh xa đi, vì đây là cây thuốc phiện, làm các người khoẻ đôi chút nhưng rồi sẽ mê muội đi”.

      Lúc đầu chẳng ai tin lời con rắn. Nhưng rắn cứ rỉ rả hoài, dần dần muôn loài bắt đầu tin cây ấy là cây thuốc phiện. Và họ bỏ đi hết. Con rắn phá lên cười thú vị.

      Khi người ta không còn đến với cây hoa thơm nữa thì bao thứ dịch bệnh lan tràn chẳng có cách gì cứu được. Xã hội tan hoang. Con rắn cũng bị dịch bệnh và cũng chết.

      Nhưng chẳng bao lâu sau, cả khu rừng được hồi sinh, chẳng còn dịch bệnh, mà mọi loài đều vui sống tưng bừng. Tìm hiểu mãi, người ta mới khám phá ra điều đơn giản. Khi các loài nghe lời con rắn, thờ ơ với cây hoa rực rỡ kia, thì có những chú ong cần cù, không thèm nghe lời con rắn, đêm ngày đi gieo những phấn hoa trên các loài, và nhờ vậy mà sự sống trở lại với khu rừng.

      Ngụ ngôn 85

      - Vòi nước nhỏ nên nước chảy yếu. Con chồn bảo: “Vòi bé thế chả có tích sự gì, bẻ quăng đi”. Vòi bị bẻ quăng đi rồi, nước bắn tung toé, chảy tràn lan và nhà ngập tràn nước.

      - Con chim nói với con gà: “Có cánh mà không bay được, chả có tích sự gì, thôi bẻ cánh đi”. Gà đáp: “Hoa có cánh, cửa cũng có cánh mà đâu cần bay. Nhưng hoa làm cho con người vui, cửa cho con người vào. Vậy là hạnh phúc rồi bạn ạ”

      Gioan Lê Quang Vinh, VRNs
      [/size]



    Paul




Về Đầu Trang Go down
Paul
THƯỢNG VIỆN
THƯỢNG VIỆN
Paul

Giới tính : Nam
Tổng số bài gửi : 320
Điểm NHIỆT TÌNH : 491
Ngày tham gia : 15/01/2010
Đến từ : HCMC
Job/hobbies : IT
Tâm trang : Fun

Du Ngôn THỜI BẤN LOẠN Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: Du Ngôn THỜI BẤN LOẠN   Du Ngôn THỜI BẤN LOẠN EmptyFri Nov 25, 2011 11:00 pm




    • Ngụ ngôn 80

      Chuột hoành hành dữ dội nên người ta quyết định đặt bẫy diệt chuột. Cũng vì chuột nhiều nên bẫy ngày càng tinh vi và hữu hiệu hơn. Bẫy càng tinh vi, càng nhiều loài chuột bị bắt và bị tiêu diệt, kể cả những con chuột nhỏ xíu. Nhưng cũng chính vì bẫy tinh vi mà loài chuột càng tinh khôn hơn.

      Rồi đến lúc người ta phát hiện ra những con bị bẫy không phải là chuột lớn, cũng chẳng phải chuột nhỏ, mà toàn là... thằn lằn. Sao thằn lằn lại sa bẫy chuột? Một nghiên cứu được thực hiện và thấy có ba nguyên nhân.

      Nguyên nhân thứ nhất là vì bẫy quá tinh vi nên chỉ cần thằn lằn bò ngang qua là dính. Thứ hai là có những con thằn lằn dại dột, thấy mồi của chuột cũng muốn ăn. Loại nguyên nhân thứ ba nghe ra thấy thương cho thằn lằn. Vì chuột tinh khôn muốn chắc ăn nên trước khi xơi các món ngon, chuột dụ thằn lằn thử trước. Thằn lằn tưởng chuột nhân từ nên thoải mái thử. Kết quả là thế nào ai cũng đã biết.

      Lời bàn: Thế gian vốn điêu ngoa. Người ngay lành mà quá ngây thơ hay dễ động lòng tham là chết trước. Lo đối thoại với chuột thì thằn lằn sẽ làm thiêu thân cho chuột thôi.

      Ngụ ngôn 81

      Facebook nói với Multiply: “Ông làm gì có nhiều bạn bằng tôi?” Multiply cãi liền: “Nhiều ít chưa chắc ai hơn ai, nhưng tôi chất lượng hơn”. Wordpress cười cười: “Chất lượng là có tôi. Tuy nhiên cái lão Yahoo 360 mới là đông khách”. Cãi qua cãi lại, cãi tới cãi lui mãi, chẳng ai chịu thua ai. Bỗng tất cả đều câm hết. Không tiếng động. Không màu sắc. Không chữ nghĩa. Chẳng ai biết chuyện gì xảy ra. Bỗng dưng có ánh sáng chói loà và trong vầng sáng ấy hiện lên bốn chữ nhấp nháy: “Cho nói tự do”.

      Facebook, Multiply cùng các anh em đồng thanh la to: “Chết rồi! Tường lửa!”

      Ngụ ngôn 82

      Mây trôi lững lờ. Gió thổi hiu hiu. Đẹp, đẹp lắm. Nhà thơ cao hứng viết ngay: “Mây bay về tận phương xa. Lòng anh bỗng thấy như là thần tiên”. Nhạc sĩ nhìn mây và khúc hát ra đời: “Mây, gió thổi mây bay mãi bay hoài làm anh nhớ những ngày có em”. Chưa hết, nhà toán học nhìn mây cũng cao hứng giảng trong lớp: “Các em biết không, mây là điều rất lãng mạn. Nhưng mây cũng huyền bí như một ẩn số. Hôm nay chúng ta học về phương trình có hai ẩn số”.

      Mây được ca ngợi nên khoái chí. Hình như thời nay người ta lãng mạn hơn cái thời Hàn Dũ ngày xưa :"Vân hoành Tần Lĩnh gia hà tại", (Mây kéo phủ núi Tần Lĩnh, biết nhà ta ở đâu, ý nói nhớ nhà). Ngày xưa chỉ vậy thôi. Nhưng nói chung cũng là giống nhau.

      Một ngày nọ nhạc sĩ, nhà thơ, nhà văn, nhà toán học, hoạ sĩ cùng đi chung máy bay. Bỗng mây đen nổi lên và gió thổi ào ào. Máy bay gặp mây và gió nên chao đảo dữ dội. Các nhà của chúng ta lo lắng sợ hãi nên quên hết những lãng mạn và ý nhị, chỉ còn ôm mặt khóc.

      Cô tiếp viên hàng không thấy vậy mới nói: “Các bác thấy đó. Cái cách nói một chiều, nhìn sự vật một phía nó làm cho người ta không đủ sức chịu đựng khi gặp cuồng phong các bạn ạ. Chứ như cháu đây, cái gì cũng chẳng lo vì cháu luôn nhớ lời bố cháu: cứ bám khư khư một bên lề, giữ khư khư một ý tưởng rập khuôn thì chỉ có làm phông cho người ta chụp ảnh!”.

      Gioan Lê Quang Vinh, VRNs



    Paul




Về Đầu Trang Go down
PeterLuong
Admin

Admin
PeterLuong

Giới tính : Nam
Tổng số bài gửi : 668
Điểm NHIỆT TÌNH : 1851
Ngày tham gia : 17/08/2009
Đến từ : Peterluong80@yahoo.com
Job/hobbies : I Love You Jesus

Du Ngôn THỜI BẤN LOẠN Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: Du Ngôn THỜI BẤN LOẠN   Du Ngôn THỜI BẤN LOẠN EmptyFri Nov 25, 2011 11:03 pm




    • Ngụ ngôn 77

      Rừng mở hội nghị truyền thông quốc tế. Mỗi khu rừng trên thế giới cử đại biểu là chim bồ câu đưa thư, chim én báo mùa xuân và tắc kè đổi màu báo tín hiệu. Rừng Nam không cử bồ câu, chim én và tắc kè, mà lại cử cáo và rắn đi dự.

      Khi đại biểu cáo và rắn của rừng Nam đứng lên chào và tự giới thiệu thì cả hội nghị không thể giữ lịch sự được nữa mà bật cười ồ, cười nghiêng ngửa, cười vang dội. Lý do là vì cáo và rắn là loài gian ngoa mà lại được cử đi họp chung với các loài chim hiền hoà, hơn nữa cáo và rắn vừa nói vừa cà lăm không ai hiểu gì cả.

      Giờ giải lao, mấy chú chim non hỏi chuyện cáo và rắn: “Sao hai bạn lại đi dự hội nghị quốc tế?”. Cáo và rắn lủi đi mất không dám trả lời.

      Vị chủ trì hội nghị đi ngang qua, nghe vậy bèn đứng lại giải thích: “Cáo và rắn không biết ngoại ngữ, cho nên rừng Nam cử đi để khỏi ý kiến ý cò gì cho rách việc. Cáo và rắn cũng chẳng nghe được gì nên khỏi so sánh lôi thôi. Quan trọng nhất là hai anh này ranh mãnh lắm, có gì sơ sẩy là biết đường lủi nhanh cho khoẻ!”

      Ngụ ngôn 78

      Lại chuyện rừng mở hội nghị truyền thông quốc tế. Lần này rừng qui định là đại biểu chỉ là bồ câu, vì đề tài là “bồ câu đưa thư điện tử”. Điều kiện tham dự là biết quốc tế ngữ và có kinh nghiệm 10 năm đưa thư. Bồ câu rừng Nam lâu nay không được đưa thư vì lãnh vực đưa thư chưa được tư nhân hoá.

      Do đó hội nghị truyền thông rừng Nam được mở ra để tìm cách đối phó. Cáo gầm lên: “Thôi tẩy chay cho rồi. Khỏi tham dự!” Sư tử bảo: “Không được. Cứ tham dự. Tôi đã có cách”.

      Đến ngày hội nghị, bồ câu các khu rừng hân hoan vỗ cánh bay về và thảo luận sôi nổi. Bồ câu rừng Nam cũng đến, theo thói quen thì trễ mất mấy tiếng nhưng vẫn vào chỗ ngồi và nói líu lo tiếng gì khó hiểu...

      Khi bế mạc, mỗi con bồ câu ngậm một cành lá lên đặt vào đài kỷ niệm. Người ta nhận thấy tất cả bồ câu các khu rừng đều đặt xuống cành ôliu, riêng bồ câu rừng Nam thì lại ngậm đến đặt vào đó một con thằn lằn. Tất cả rú lên kinh hãi. Bồ câu rừng Nam lúng túng đánh rơi bộ lông giả, hiện nguyên hình là con cú vọ láo liên.

      Ngụ ngôn 79

      Năm sau rừng lại mở hội nghị truyền thông quốc tế. Lần này ban tổ chức đã dày dạn kinh nghiệm nên không thể có chỗ cho các mưu mô như mấy lần trước. Sẽ không có chuyện người không biết gì cả có thể đi dự được. Rừng Nam cử một đại biểu có uy tín, nói năng lưu loát, phát biểu rõ ràng tuy hay nguỵ biện. Vị đại biểu này luôn ngồi trong xe có phủ bạt kín, không bao giờ cho đại hội thấy mặt, không biết vì khiêm tốn hay vì để bảo mật.

      Khi đại hội gần kết thúc, ban tổ chức yêu cầu tất cả đại biểu lên chụp hình lưu niệm. Đại biểu rừng Nam từ chối mãi, nhất định không ló mặt ra khỏi xe. Một anh nhân viên ban trật tự thấy vậy khó chịu quá, bèn bứt tung tấm bạt phủ xe đại biểu rừng Nam ấy.

      Khi vị đại biểu nói năng lưu loát của rừng Nam ló mặt ra, tất cả khu rừng ồ lên rúng động. Vị đại biểu ấy là một cái loa phóng thanh rất to, được thiết kế điều khiển từ xa!

      Gioan Lê Quang V
    inh, VRNs



    PeterLuong




Về Đầu Trang Go down
http://www.clcgk.forumvi.com
PeterLuong
Admin

Admin
PeterLuong

Giới tính : Nam
Tổng số bài gửi : 668
Điểm NHIỆT TÌNH : 1851
Ngày tham gia : 17/08/2009
Đến từ : Peterluong80@yahoo.com
Job/hobbies : I Love You Jesus

Du Ngôn THỜI BẤN LOẠN Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: Du Ngôn THỜI BẤN LOẠN   Du Ngôn THỜI BẤN LOẠN EmptyFri Nov 25, 2011 11:05 pm




      Ngụ ngôn 74

      Nai đi bán hàng ở phương xa về, mang theo một gói vàng bạc. Đi vừa đến bìa rừng, một sợi dây trong rừng thấy gói vàng bạc động lòng tham nên vươn ra giật lấy rồi cuốn mất hút vô rừng.

      Nai đứng ngẩn ngơ tiếc của hồi lâu. Thỏ đi ngang qua thấy vậy bèn hiến kế:

      - Ông Nai nè, trong ba mươi sáu kể của Tôn Tử có kế bứt dây động rừng. Bây giờ ông bứt đại sợi dây nào đi. Khi rừng động, các loài sẽ ùa ra hỏi chuyện gì. Ông cứ kể thật tình rồi thì cái sợi dây ăn cướp kia sẽ phải mang trả vàng bạc lại cho ông.

      Nai buồn bã lắc đầu:

      - Kế ấy xưa rồi Diễm ơi. Tôi đã thử bứt dây nhưng rừng không có động. Chúng nó chia vàng bạc ăn đầy mồm rồi nên giữ cho rừng yên lặng để bênh đỡ cho nhau. Mà dù rừng có động thì chúng cũng vẫn câm cả thôi!



      Ngụ ngôn 75

      Đức vua vi hành xem xét thần dân trong nước sống ra sao. Khi xa giá (xe vua) đang đi thản nhiên, chẳng hiểu sao cứ bị giật giật rồi đứng hẳn. Có khi xa giá đang lướt nhanh bỗng xoay chiều, hoặc bị bật sang bên kia đường.

      Các quan cận thần cùng vệ binh tìm nguyên nhân nhưng chẳng tài nào tìm ra nổi. Đức vua kiên nhẫn lắm nhưng cũng phải khó chịu vì chuyến vi hành không hoàn tất được. Chợt một vị quan văn vốn chuyên về động vật học phát hiện có một đám những con vật loài bò sát cứ bám theo bánh xe và làm xe chao đảo.

      Vị quan ấy nghiên cứu một lúc thì la to: “Hoá ra là mấy con cắc ké. Loài cắc ké nhỏ bé thế mà dám phá đám.” Nghe vậy, cọp và sư tử khấu đầu xin lỗi nhà vua vì không cai trị được bọn cắc ké để chúng giỡn mặt. Đức vua nhân từ cười hiền và bỏ qua.

      Khi xa giá đi qua một lúc lâu, cọp và sư tử mắng đám cắc ké:

      - Chúng mày vô dụng. Tụi tao chi tiền cho chúng mày làm việc, một việc đơn giản vậy mà làm cũng không xong, để bị phát hiện. May mà tụi tao nhanh trí chứ không là xấu hổ và chết cả lũ.



      Ngụ ngôn 76

      Ngày xưa khi một con thú rừng phạm lỗi thì cả rừng sẽ xử nó. Xử theo luật của rừng nhưng cũng xử đàng hoàng. Rồi dần dà một số khu rừng theo lối sống bạo lực, mạnh được yếu thua, luật rừng phát triển thành loại luật chỉ một số loài thú có quyền quyết định sinh sát. Những con thú khác phải im lặng lắng nghe. Tại sao thế?

      Câu trả lời đơn giản: Xưa có những loại cây cối có khả năng gửi thông tin vào gió cho cả rừng biết mỗi khi có chuyện bất trắc xảy ra. Bây giờ các cây ấy đã bị đốn sạch làm củi hết rồi!

      Gioan Lê Quang Vinh, VRNs



    PeterLuong




Về Đầu Trang Go down
http://www.clcgk.forumvi.com
PeterLuong
Admin

Admin
PeterLuong

Giới tính : Nam
Tổng số bài gửi : 668
Điểm NHIỆT TÌNH : 1851
Ngày tham gia : 17/08/2009
Đến từ : Peterluong80@yahoo.com
Job/hobbies : I Love You Jesus

Du Ngôn THỜI BẤN LOẠN Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: Du Ngôn THỜI BẤN LOẠN   Du Ngôn THỜI BẤN LOẠN EmptyFri Nov 25, 2011 11:09 pm




      Theo đề nghị của cha An Thanh và anh Phêrô Công Tín trong Gia đình Truyền Thông Chúa Cứu Thế, kể từ kỳ này, người viết xin thêm “Lời bàn” sau mỗi ngụ ngôn cho đỡ… bấn loạn!)

      Ngụ ngôn 66

      Một người tiều phu quanh năm đốn củi trong khu rừng đầy thú dữ. Một hôm có người hòi ông: “Làm việc trong rừng vậy ông có sợ thú vồ không?” Ông cười và đáp: “Sao lại sợ, mình có trí khôn và có cái rìu”.

      Người ấy hỏi cọp: “Mày có dám vồ ông tiều phu không?” Cọp đáp: “Sợ lắm chứ, vì ông ấy có cái rìu”. Người ấy lại hỏi chim bồ câu: “Chú có sợ bác tiều phu không?” Bồ câu thưa: “Dạ sợ chứ, vì bác ấy có trí khôn”.

      Lời bàn: Người quân tử chú tâm đến trí của người khác, còn hạng tiểu nhân chỉ nghĩ đến sức mạnh, chỉ ăn hiếp kẻ yếu thế mà thôi, còn ai có dũng khí thì bọn tiểu nhân riu ríu. Họ chẳng biết trí là gì.

      Ngụ ngôn 67

      Phú ông ăn nhậu suốt ngày không biết bằng tiền của ai, nên ngày càng “phát tướng”. Sợ rằng sức khoẻ suy giảm, ông quyết kiêng bớt, chỉ ăn ngày khoảng bốn bữa chính mà thôi (!). Thỉnh thoảng bước lên cân, ông thấy kim cứ nhích lên nhích lên. Ông lo lắm, nhưng lại nghĩ biết đâu cái cân sai, nên quăng đi và mua cái mới. Do đó mà tiệm bán cân làm ăn khấm khá hẳn ra.

      Đến cái cân thứ hai mươi trong mùa Xuân ấy, ông vẫn thấy kim chỉ trọng lượng mình tăng chứ không giảm, ông bèn nghiến răng đạp mạnh lên mặt cân. Chiếc cân tan tành, sau khi cây kim quay như cối xay gió.

      Cuối cùng ông bảo: “Từ nay hễ cái cân nào vào nhà ta là ta đập cho nát ngay!”

      Lời bàn: Cái cân dùng để biết trọng lượng cũng như hàn thử biểu dùng để đo nhiệt độ. Nhiều người không nhìn lại mình xem mình đã làm gì, cứ thấy ai chỉ ra cái sai trái là họ đạp cho vỡ ngay như phú ông béo mập đạp vỡ cân, như khi thấy trời nóng là đập hàn thử biểu. Như thế biết khi nào mới điều chỉnh mọi thứ cho đâu vào đó!

      Ngụ ngôn 68

      Sinh nhật bác sư tử được tổ chức dịp cuối Xuân. Quà cáp riu riu từ bìa rừng vào đến con suối trước hang bác sư tử đang trú ngụ. Các loài thú đi sinh nhật diện bộ lông chải chuốt, cúi rạp mình tặng quà là những bó hoa tươi rực rỡ. Sư tử vui mừng với những bó hoa quí được gói to và đẹp. Đến phiên chim hoạ mi, cô nàng tặng một món quà nhỏ xíu gói trong lá cây rừng, cột sơ sài bằng sợi dây leo. Sư tử gầm lên: “Ngươi không sợ oai ta sao?”. Nghe tiếng gầm, hoạ mi sợ hãi bay vút lên và vẫn cất giọng hát trong trẻo.

      Khi chim hoạ mi bay đi, gói quà rơi xuống ngay trước mặt bác sư tử. Bác lấy chân đá văng đi, bất ngờ bác rùng mình hối tiếc về sự hời hợt của mình. Trong gói nhỏ ấy là mấy hạt giống của loài hoa mà sư tử đang mơ ước. Đó là loài hoa chỉ nở mỗi năm một lần ở phương Nam, mang lại sức khoẻ và trường thọ.

      Lời bàn: Xã hội vốn chú trọng hình thức bên ngoài, lắm khi bỏ quên những điều cao quí. Khi người ta dùng quyền mà hành xử với cái đầu nhẹ như bông, thì nhiều giá trị bị đảo lộn.

      Gioan Lê Quang Vinh, VRNs



    PeterLuong




Về Đầu Trang Go down
http://www.clcgk.forumvi.com
PeterLuong
Admin

Admin
PeterLuong

Giới tính : Nam
Tổng số bài gửi : 668
Điểm NHIỆT TÌNH : 1851
Ngày tham gia : 17/08/2009
Đến từ : Peterluong80@yahoo.com
Job/hobbies : I Love You Jesus

Du Ngôn THỜI BẤN LOẠN Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: Du Ngôn THỜI BẤN LOẠN   Du Ngôn THỜI BẤN LOẠN EmptyFri Nov 25, 2011 11:10 pm




      Ngụ ngôn 63

      Con cáo sửa soạn bộ lông cho thật đẹp rồi từ giã rừng già để ra biển nghỉ hè. Cáo ngang nhiên đi lại trên bãi biển. Cáo nhìn trời nhìn mây, nhìn sóng nhìn cát cười vui: “Ôi đẹp quá”. Cáo ta mua cua ghẹ, tôm và nhiều thứ hải sản khác, ngồi nhai ngấu nghiến. Vừa ăn cáo vừa quăng vỏ tôm cua trên cát. Chưa hết, cáo còn gọi nhiều loại bánh trái, vừa ăn vừa ngắm cảnh tuyệt vời. Cáo cũng tiếp tục quăng đủ thứ vỏ xuống cát. Ăn xong, cáo ngủ ngon lành.

      Chiều xuống, cáo tỉnh giấc nhìn chung quanh. Thấy bao nhiêu là rác, vỏ tôm cua và giấy gói la liệt, cáo hét lớn: “Biển thật không văn minh gì cả, dơ bẩn quá”. Chê bai xong, cáo phóng chạy về rừng, không cần nghỉ hè nữa.

      Ngụ ngôn 64

      Thỏ đi phương xa về học được hai bài học: Nói thật và Công bằng. Hổ và sư tử cấm loài đi loan truyền loại giáo thuyết “phản động” ấy. Rừng xanh có hai thứ luật là luật của rừng và luật của thời tiết. Luật rừng là ai mạnh thì thắng, ai yếu thì biến. Luật thời tiết là mưa thì rừng ướt, nắng thì rừng khô, không loài nào được có ý kiến. Thế nhưng mỗi khi trời nắng, cọp bảo đang mưa thì mọi con thú phải đồng thanh hô: “Trời đang mưa”

      Thỏ bảo: “Ở đồng bằng có đôi phần khác biệt. Mưa thì bảo mưa, nắng thì bảo nắng. Và không ai được chiếm của cải người khác”. Hổ và sư tử nói: “Làm gì có chuyện ấy!”

      Để “đi thực tế”, hổ và sư tử hạ sơn, viếng miền đồng bằng. Đang phóng như lao, hai chúa sơn lâm nghe tiếng người đồng bằng hét to: “Dừng lại, nguy hiểm, dây điện giật chết đó”. Sư tử và hổ theo luật rừng không tin là con người nói thật. Sợi dây nhỏ xíu ấy mà làm chúa sơn lâm chết được ? Hai con thú ấy gầm lên, phóng thẳng tới, dùng chân quấn dây điện định bứt tung đi.

      Chiều hôm ấy dân làng được một bữa ăn thịt cọp đúng nghĩa đen.

      Ngụ ngôn 65

      Năm hết Tết đến. Hoa mai nói với hoa đào: “Mình góp phần làm cho mùa Xuân thêm đẹp”. Hoa đào bảo: “Vậy mà sau Tết họ quăng mình đi.”

      Bình hoa giả nghe vậy bật cười: “Hai chị thật quá nên bị loại là đúng rồi. Cứ giả giả như em đây thiên hạ đem chùi rửa rồi chưng hoài”.

      Mùa Xuân nghe vậy ứa nước mắt.

      Gioan Lê Quang Vinh



    PeterLuong




Về Đầu Trang Go down
http://www.clcgk.forumvi.com
Teresa
THƯỢNG VIỆN
THƯỢNG VIỆN
Teresa

Tổng số bài gửi : 283
Điểm NHIỆT TÌNH : 571
Ngày tham gia : 14/11/2009

Du Ngôn THỜI BẤN LOẠN Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: Du Ngôn THỜI BẤN LOẠN   Du Ngôn THỜI BẤN LOẠN EmptyFri Nov 25, 2011 11:13 pm




      Ngụ ngôn 60

      Con gà giới thiệu con công: “Em nó đã thành công, xin chúc mừng”. Mọi con thú tán thưởng nồng nhiệt. Nhưng chị công già lắc đầu: “Con gà này láo”. Ai cũng ngạc nhiên hỏi: “Gà chúc mừng cháu, sao gọi là láo?” Chị công bảo: “Gà kia ranh lắm. Nó bảo cháu tôi đã thành công, nghĩa là trước kia cháu nó là gà, bây giờ mới thành con công đấy. Gà nghĩ ai cũng là loại chuyên mổ trộm thóc như nó!”

      Muông thú ồ lên một tiếng. Ở đời lắm kẻ coi mọi người đều nhỏ nhen như mình.



      Ngụ ngôn 61

      Máy ảnh bỏ túi dùng phim mini nheo mắt nhìn máy ảnh chuyên nghiệp: “Ông to như thế thì được cái gì? Tôi nhỏ gọn đi đâu cũng được, chỉ cần nhét phim vào là vi vu khắp nơi”. Máy to phản pháo: “Loại nhỏ như nhà ngươi chỉ chụp ảnh kỷ niệm. Ta đây mới cho ảnh nghệ thuật. Phim gì cho vào ta đây cũng đều thành ảnh chất lượng cao!”

      Cãi nhau được vài ba năm, cả hai buồn bã ôm nhau khóc và bảo: “Sao mình cùng loại mà không thương nhau. Bây giờ máy ảnh kỹ thuật số nó hất cả hai chúng ta ra khỏi cuộc chơi rồi!”



      Ngụ ngôn 62

      Xe đạp chở chồn đi chơi, chồn vui thích cám ơn xa đạp rối rít: “Anh quả là tốt bụng, suốt đời tôi nhớ đến anh”. Vài hôm sau mùa mưa bắt đầu. Chồn sợ ướt nên chỉ đi chơi với ô dù. Ô che cho chồn khỏi ướt, dù đi bộ cũng vui. Chồn bảo xe đạp: “Đi với anh nhanh mà ướt thì cũng như không!”

      Nhưng rồi mưa lâu đường ngập, đi có ô dù cũng bị ướt như thường. Chồn làm quen với xe xích lô. Xe xích lô chở chồn đi chơi, khỏi lo ngập nước mà lại đi nhanh. Xích lô có mái che an toàn. Chồn bảo: “Xe đạp chở tôi, ô dù che tôi, chỉ có xích lô là che chở (vừa che vừa chở) tôi. Xích lô muôn năm!”

      Rồi xe hơi ra đời. Chồn bỏ xích lô leo lên xe hơi. Xe hơi đuổi chồn xuống và nói: “Không dám chở mày đâu. Mai mốt có máy bay mày lại chê ta mất công lắm.”

      Thế là chồn lủi thủi đi bộ, chẳng ai che mà cũng không ai chở.



      Gioan Lê Quang Vinh, VRNs



    Teresa




Về Đầu Trang Go down
Sponsored content




Du Ngôn THỜI BẤN LOẠN Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: Du Ngôn THỜI BẤN LOẠN   Du Ngôn THỜI BẤN LOẠN Empty







    Sponsored content




Về Đầu Trang Go down
 

Du Ngôn THỜI BẤN LOẠN

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.
* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.
* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.

- Nếu chèn smiles có vấn đề thì bấm a/A trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn :: (¯`• ♥.*. ♥•´¯) NGHỆ THUẬT SỐNG (¯`•♥.*.♥.´¯) :: 
ĐIỀU ĐẶC BIỆT CỦA CUỘC SỐNG
-
free counters