Diễn Đàn
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn

/

 
Trang ChínhGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Các Linh Hồn Ở Nơi Luyện Ngục Thời Gian Bao Lâu? Sudieptutroi

 

 Các Linh Hồn Ở Nơi Luyện Ngục Thời Gian Bao Lâu?

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
TranNam
THƯỢNG VIỆN
THƯỢNG VIỆN


Giới tính : Nam
Tổng số bài gửi : 355
Điểm NHIỆT TÌNH : 581
Ngày tham gia : 22/08/2009
Đến từ : HaNoi
Tâm trang : Rối bời

Các Linh Hồn Ở Nơi Luyện Ngục Thời Gian Bao Lâu? Vide
Bài gửiTiêu đề: Các Linh Hồn Ở Nơi Luyện Ngục Thời Gian Bao Lâu?   Các Linh Hồn Ở Nơi Luyện Ngục Thời Gian Bao Lâu? EmptyThu Oct 29, 2009 8:37 am




    Các Linh Hồn Vẫn Còn Ở Nơi Luyện Ngục
    Trong Khoảng Thời Gian Bao Lâu?



    Khoảng thời gian mà các tâm hồn bị lưu giữ lại nơi lửa luyện ngục tùy thuộc vào:

    1. số tội lổi mà các linh hồn ấy đã phạm phải khi còn sống;
    2. sự hiểm độc, ác ý và sự chủ ý cùng với những hành động đã gây ra;
    3. sự ăn năn hối cải đã thực hiện được, hay chưa thực hiện được, sự hài lòng đã thực hiện được, hay chưa thực hiện được vì tội lổi khi còn sống;
    4. phần nhiều cũng tùy thuộc vào những lời kinh cầu được gởi đến sau khi họ chết đi
    Điều có thể chắc chắn nói được rằng chính là, theo nguyên tắc, thì tất cả các linh hồn đều phải trải qua thời gian nơi lửa luyện tội lâu hơn những gì mà con người thường hay nghĩ và tưởng tượng đến. Sau đây là phần trích dẫn về một số trường hợp đã được kể lại chi tiết qua những đời sống và mạc khải của những vị Thánh:

    Cha của Thánh Louis Bertrand là một người Công Giáo hết sức gương mẫu, vì lẽ thường chúng ta ai cũng biết, vì ông là cha của một vị Thánh lớn. Ông ta cũng đã từng mong ước là được trở thành một vị tu sĩ ẩn hèn cho đến khi ông nhận biết ra rằng đó không phải là ý định của Thiên Chúa dành cho ông.

    Khi ông chết đi, sau nhiều năm dài sống và thực thi tất cả mọi đức tính của một người Kitô giáo, của người con là một vị Thánh của ông, ông hoàn toàn hiểu rõ được sự rùng mình về sự công minh, chánh trực của Thiên Chúa, do đó, ông đã xin lễ liên lũy, và khẩn khoản nài xin Thiên Chúa không ngớt cho linh hồn của người con quá cố mà ông rất đỗi thương yêu.

    Thế nhưng ông cố của vị Thánh vẫn còn nơi lửa luyện tội, do đó, đã buộc người cha của vị Thánh phải cầu nguyện gấp trăm ngàn lần. Ông nguyện cầu cho những tội nặng và ăn chay trường cùng với việc xin lễ và cầu nguyện mỗi ngày. Và sau gần tám năm trôi qua, người cha của Ông đã được Thiên Chúa giải thoát khỏi nơi lửa luyện ngục.

    Chị của Thánh Malachy, bị lưu đày nơi lửa luyện ngục trong khoảng một thời gian rất dài, mặc cho những thánh lễ cầu xin, những lời cầu nguyện và cả những việc bị hành xác, bị sĩ nhục can trường của vị nữ Thánh cho chính người chị của mình!

    Chuyện có liên quan đến một nữ tu thánh thiện ở Pampluna, người đã thành công giải thoát tất cả những nữ tu dòng kín Carmêlô khỏi nơi lửa luyện ngục, vì rằng hầu hết những linh hồn này đã ở đó tới 3 nhiệm kỳ rồi, khoảng từ 30 đến 60 năm rồi!

    Các nữ tu dòng kín Carmêlô thường ở nơi lửa luyện ngục khoảng từ 49, 50 cho đến 60 năm! Vì rằng, khi còn sống, các nữ tu đã phải gánh chịu hết tất cả mọi tội lỗi cho trần gian.

    Thánh Vinh Sơn Ferrer, sau cái chết của người chị ruột, vị Thánh đã hăng hái cầu nguyện sôi nổi cho linh hồn quá cố của người chị ruột và xin dâng rất nhiều thánh lễ để cho linh hồn chị được siêu thoát. Và người chị ấy đã hiện ra rất lâu và nói với vị Thánh rằng: nếu không nhờ sự chuyển cầu mạnh mẽ của vị Thánh gởi tới Thiên Chúa, thì giờ đây chắc có lẽ, chị vẫn còn lưu lại nơi lửa luyện tội một thời gian rất dài, vô định.

    Trong Dòng Đa Minh, theo đúng luật, phải cầu nguyện cho các đấng bản quyền, bề trên giám tỉnh bằng tên, vào đúng những ngày kỷ niệm của họ. Rất nhiều trong số những vị này đã băng hà từ hàng trăm năm qua! Các vị này xứng đáng là những người hết sức đặc biệt vì lòng mộ đạo và sự thông minh xuất chúng của các vị. Luật này không nhất thiết cần phải có sự phê chuẩn của Giáo Hội.

    Chúng tôi không muốn ám chỉ rằng tất cả những linh hồn đều phải lưu giữ lại nơi lửa luyện tội trong một khoảng thời gian dài như nhau để chuộc tội. Rất nhiều linh hồn đã phạm ít tội hơn và đã đền tội nhiều hơn. Do đó, hình phạt của các linh hồn đó, thì kém phần kinh hãi hơn.

    Tuy nhiên, những trường hợp mà chúng tôi trích dẫn ở trên, là nhằm để nói rõ được ý tưởng chủ đạo của bài viết, vì nếu chúng ta muốn được gần gũi, nhìn thấy được những gương sáng và muốn nhận được sự thông công chuyển cầu của các vị Thánh lớn trong khi chúng ta còn sống và khi chết đi với sự hổ trợ của lời nguyện cầu liên lũy thì chúng ta cũng sẽ phải lưu lại một khoảng thời gian nơi lửa luyện tội.

    Tại sao phải có sự chuộc tội quá lâu vậy?

    Thì sau đây chính là những lý do, vốn dĩ, chẳng có khó khăn gì khi phải nhận ra:

    1. Tính hiểm ác của tội lỗi là vô cùng lớn. Đối với chúng ta, nó trông có vẽ là một tội nhỏ, nhưng thực tế, đó lại là những tội lỗi hết sức trầm trọng chống lại lòng nhân từ vô bờ bến của Thiên Chúa.

    Khi chúng ta nhìn thấy các Thánh phải khóc lóc thảm thiết vì những tội lỗi của họ, thì nhiêu đó, cũng đã đủ. Vì chúng ta yếu đuối, do đó, chúng ta bị ma quỷ cám dỗ. Đó là điều hoàn toàn đúng, thế nhưng Thiên Chúa đã đổ tràn biết bao nhiêu hồng ân để cho chúng ta biết cách khắc phục những nhược điểm của chúng ta, Ngài ban cho chúng ta ánh sáng để nhìn thấy được tính nghiêm trọng của những tội chúng ta đã phạm, và Ngài cũng còn đưa ra những sức ép cần thiết để giúp chúng ta biết chế ngự mọi cơn cám dỗ. Nếu chúng ta vẫn còn quá yếu đuối, thì tất cả là tội lỗi của chính chúng ta. Vì lẽ, chúng ta không biết dùng ánh sáng và sức mạnh mà Thiên Chúa đã rộng lòng ban cho chúng ta, chúng ta không biết cầu nguyện, chúng ta không biết lãnh nhận các phép bí tích, như là chúng ta phải nên.

    2. Một nhà thần học gia nổi tiếng và hết sức thông thái đã nói như thế này: nếu các linh hồn bị đẩy vào hỏa ngục ngàn đời, mãi kiếp, vì một tội trọng, thì chẳng có gì phải ngạc nhiên khi các linh hồn khác phải bị lưu lại nơi lửa luyện ngục, những người mà khi còn sống đã phạm phải biết bao nhiêu thứ tội nhẹ, mà một số trong đó lại là tội truyền kiếp. Và cũng thế, nếu các linh hồn ấy đã phạm quá nhiều tội trọng mà họ không hề biết hối hận, biết ăn năn, biết đền tội, thì án phạt sẽ phải rất đau đớn, và do đó, họ cứ bị lưu giữ mãi nơi lửa luyện tội, cho đến khi họ biết ăn năn, đền tội.

    Thiên Chúa đã nói với chúng ta rằng: “Quả thật, Ta bảo các ngươi: ngươi sẽ không ra khỏi đó, bao lâu ngươi chưa trả nốt đồng xu cuối cùng.” (Sách Máthêu, chương 5, câu 26).

    Các vị Thánh cũng đã phạm phải một vài tội nhẹ, và các vị ấy đã biết ăn năn, hối hận rất nhiều. Chúng ta phạm rất nhiều tội, thế nhưng chúng ta không hề biết hối hận, biết ăn năn, cũng như chẳng hề biết đền tội gì cả.

    Tội Nhẹ

    Sẽ thật là khó khi phải đếm và tính toán vô số các tội nhẹ mà mỗi người Công Giáo đã lỗi phạm, vì lẽ:

    1. Có vô số tội về lòng tự ái; về sự ích kỷ; về những nghĩ suy, những từ ngữ và những hành động ham muốn nhục dục, dưới rất nhiều hình thức; những tội ta phạm về lòng bác ái trong suy nghĩ, qua ngôn từ, và trong hành động; sự biếng lười; lòng kiêu căng tự phụ; sự ghen tuông; sự nhạt nhẽo, hờ hững; và vô số các tội khác.

    2. Có những tội bỏ xót qua mà chúng ta rất ít chú ý tới. Chúng ta yêu mến Thiên Chúa rất ít, tuy nhiên Ngài có hàng trăm ngàn những lời yêu thương dành cho chúng ta. Chúng ta cư xử với Ngài rất ư là lạnh nhạt, rất ư là lãnh đạm và thờ ơ, cũng như là bội phản lại ơn nghĩa của Ngài.

    Ngài chết cho mỗi người trong chúng ta. Thế mà có bao giờ chúng ta biết cám ơn Ngài như là chúng ta phải chưa? Ngài vẫn còn hiện hữu ở đó, ngày, đêm chờ đợi chúng ta nơi bàn thờ; đợi chờ mòn mỏi sự viếng thăm của chúng ta, và Ngài rất ư là nhiệt tình để tìm cách giúp đỡ chúng ta, thế mà rất hiếm khi chúng ta lê bước để đến với Ngài! Ngài đã đến ngự trong mỗi trái tim của chúng ta nơi Phép Thánh Thể, và chúng ta chối từ việc đến thăm Ngài. Ngài dâng hiến mình Ngài cho chúng ta trên bàn thánh vào mỗi thánh lễ sáng và ban cho chúng ta những biển cả hồng ân, và ơn huệ cho những ai biết suy gẫm về sự hy sinh khổ giá vĩ đại của Ngài cho nhân loại lầm lỡ. Tuy nhiên, rũi thay, rất nhiều người trong chúng ta quá biếng lười để cùng đi với Ngài đến đồi Calvê! Quả là một sự bội bạc ơn nghĩa đến dường bao!

    3. Trái tim của chúng ta rất ít kỷ, chai cứng và đầy lòng tự ái. Chúng ta có những ngôi nhà hạnh phúc, có những thức ăn cao lương, mỹ vị, có quần áo ấm để mặc khi trái gió trở trời, và có hàng ngàn những điều tốt đẹp khác. Trong khi đó, rất nhiều người, sống chung quanh chúng ta, đang phải đói ăn, thất thưởi, rày đây, mai đó, không nhà, không cửa, và không nơi nương tự, dòng đời của họ, cứ mặc, trôi mãi, theo năm tháng, của gió bụi, của tăm tối, và chúng ta chỉ cho họ có một chút xúi thôi; trong khi đó, chúng ta tiêu xài phung phí và chẳng cần biết nghĩ đến ngày mai.

    4. Cuộc sống được trao ban, là để cho chúng ta biết cách phục vụ Thiên Chúa, để cứu rỗi tất cả các linh hồn. Tuy nhiên, hầu hết những người Kitô giáo rất là thỏa lòng để dành cho Chúa chỉ 5 phút cầu nguyện vào ban sáng và 5 phút cầu nguyện vào lúc đêm về! Số thời gian còn lại là để dành cho công ăn việc làm, cho việc nghĩ ngơi và những niềm hoan lạc, vui thích. Mười phút cho Thiên Chúa, cho những linh hồn bất tử của chúng ta, cho những việc cao trọng mà chúng ta phải làm, để cho việc cứu rỗi chúng ta. 23 giờ và 50 phút còn lại là để dành cho một cuộc sống hoán chuyển đời tạm! Liệu đó có công bằng đối với Thiên Chúa hay không?

    Có thể là chúng ta biện luận rằng công ăn việc làm của chúng ta, sự nghĩ ngơi của chúng ta, và những gì chúng ta phải gánh chịu chính là cho Thiên Chúa!

    Nếu đúng thế, thì quả là giá trị của chúng ta rất là vĩ đại. Thế nhưng sự thật chính là vẫn còn có rất nhiều người rất ít khi và rất sợ khi phải nghĩ đến Thiên Chúa trong suốt một ngày của họ. Họ chỉ biết nghĩ, biết lao động, biết nghĩ ngơi và ngủ nghĩ chỉ cho riêng bản thân họ mà thôi. Thiên Chúa chiếm chổ rất ít trong một ngày dài của họ, cũng như trong tâm trí của họ. Thì đây đúng là một sự sỉ nhục lớn đối với Trái Tim Yêu Thương của Thiên Chúa, mà chúng ta chẳng bao giờ nghĩ đến cả.

    Tội Trọng

    Rất nhiều người Kitô giáo chẳng may phạm phải tội trọng khi họ còn sống, nhưng mặc dầu là họ đã thú tội, thế nhưng nó vẫn chưa đủ.

    Chân Phước Bede nói rằng, đối với những ai trong khi còn sống, đã phạm phải rất nhiều trọng tội, và đã biết thú tội nơi giường bệnh ngay vào giờ phút lâm tử, thì họ vẫn còn bị lưu giữ lại nơi lửa luyện tội cho đến Ngày Phán Xét.

    Thánh Gertrude qua sự mạc khải, vị Thánh cho biết rằng, những ai đã phạm trọng tôi và đã chưa ăn năn, đền tội đủ, sẽ không được phép sẽ chia với những lời cầu nguyện thường ngày của Giáo Hội trong khoảng một thời gian dài!

    Kết Luận

    Tất cả những tội lỗi, dù là trọng tội hay tội nhẹ, đều chất chứa khoảng cho đến 20, 30, 40, và 60 năm của cuộc sống chúng ta. Mỗi người trong chúng ta phải biết cách chuộc lỗi sau khi chúng ta chết đi. Đó chính là lý do tại sao, chúng ta cứ phân vân và thắc mắc, tại sao các linh hồn phải lưu lại nơi lửa luyện tội quá lâu đến như vậy?


    -



    TranNam




Về Đầu Trang Go down
 

Các Linh Hồn Ở Nơi Luyện Ngục Thời Gian Bao Lâu?

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.
* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.
* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.

- Nếu chèn smiles có vấn đề thì bấm a/A trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn :: °·♥ †HỌC HỎI† ♥·° :: LINH THIÊNG VÀO ĐỜI
 :: LUYỆN NGỤC
-
free counters