Một đoàn người vác thập giá của mình, bước đi cực nhọc dưới sức nặng của cây thập giá đè trên vai.
Có một người vác một cây thập giá khá dài, không chịu được, ông cưa bớt đi một khúc.
........................................
Sau cuộc hành trình gian truân, đoàn người đến trước một vực thẳm: tại đây không có một cây cầu nào để sang bên kia là nơi được sống cạnh Chúa, và hưởng niềm vui muôn đời.
Sau một lúc do dự, không ai bảo ai, mỗi người đều đặt cây thập giá của mình bắc qua vực thẳm, lạ lùng thay chúng vừa khít với bề ngang của vực thẳm.
]
Chỉ riêng cây thập giá bị cưa bớt cho đỡ nặng là hụt, và người vác nó phải đứng lại bên kia với niềm tuyệt vọng.
Ai trong chúng ta đã không một lần gặp đau khổ, thất vọng trong cuộc sống. Ðược tạo dựng để sống hạnh phúc nhưng đau khổ đã trở thành người bạn của cuộc sống. Ðiều đau khổ hơn nữa là chúng ta không thể hiểu được nguồn gốc của đau khổ Chúa đã đến trong thế gian. Ngài đã sống như một con người đau khổ :
"Ðức Giêsu đã chịu đau khổ vì anh em, để lại một mẫu gương cho anh em dõi bước theo Ngài" (1 Pl 2:21)
Chết treo trên thập giá, Ngài đã biến thập tự giá thành chiếc cầu nối giữa sự chết và sự sống. Qua cái chết của Ngài, ánh sáng đã chiếu dọi vào từng nỗi khổ đau của con người: "Vì bản thân Ngài đã trải qua thử thách và đau khổ, nên Ngài có thể cứu giúp những ai bị thử thách" Từ nay, thập giá không còn là một chướng ngại trong cuộc sống, nhưng là con dường dẫn đến sự sống đích thực.