Góc Phố Cấp bậc: Quản Lý
Giới tính : Tổng số bài gửi : 457 Điểm NHIỆT TÌNH : 1330 Ngày tham gia : 20/01/2011 Job/hobbies : student
| Tiêu đề: THƠ HỒNG TIỂU MUỘI (ĐỒNG XANH THƠ 57) Fri Apr 08, 2011 11:13 pm | |
| | | | | |
THƠ HỒNG TIỂU MUỘI (ĐỒNG XANH THƠ 57)
SỰ CHINH PHỤC CỦA THIÊN CHÚA
Chúa đã chinh phục con bằng tình yêu tận hiến Cho lòng con nghe được tiếng lòng Ngài Mở cửa đón con về... bỏ lại khúc bi ai Nơi trần gian đắng cay khi con chưa biết Chúa Chúa đã chinh phục con khi Ngài yêu cả người hiền kẻ dữ Bằng cả Trái Tim Ngài sâu nặng thủy chung Mặt trời vẫn vô tư chiếu sáng đến vô cùng Mặt biển vẫn rộng tay gọi sóng ru nhân thế Chúa đã chinh phục con trong thẳm sâu lặng lẽ Căn phòng nội tâm con vui vẻ đón chào Ngài Lương thực của con là mỗi sớm tối hôm mai Được Ngài dẫn đi bằng Lời Cứu Độ Lòng người hôm nay còn nhiều bão tố Mỗi khi bị hiểu lầm con được hiểu Ngài hơn Ngước lên Thánh Giá Ngài, quỳ gối xin ơn Biết nhẫn nhịn giữa dòng đời lắm điều bất trắc Con mãi đi với Ngài và không thắc mắc Hưởng trọn hương hoa hồng sau khoảnh khắc bị gai đâm...
LÀM SAO TÔI BÌNH YÊN?
“...Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các ngươi không làm như thế cho một trong những người bé nhỏ nhất đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta vậy” (Mt25,46) Trời mưa rét thế này Đêm qua Người ngủ ngon không? Sao tôi nghe trong gió có tiếng thời gian thổn thức Làm sao tôi bình yên khi ở đó, ở kia còn tâm hồn đau nhức Cóng lạnh bởi mùa đông, cóng lạnh bởi đơn hèn... Ly cà phê thẫm hơn chảy vào đêm đen Tiếng thời gian trào ra nước mắt Hai bàn tay tôi ơi, Xòe ra đi: Xin trái tim đừng khe khắt! Hãy tìm kiếm Nước Trời bằng chia sẻ thực đời hơn... Thứ tư tuần I MCA2011
VƯỢT QUA THỬ THÁCH "Ai nghẹn ngào ra đi gieo giống Mùa gặt mai sau khấp khởi mừng" (Tv126,5) Để có được giây phút bình an với Chúa Thật không dễ dàng gì giữa cuộc đời đầy bất trắc nghi nan Nhưng trong Chúa không gì không làm được Dẫu buồn thương tiếc nuối vẫn vô vàn... Đi với Chúa, người bên đời cười nhạo Bố mẹ trần gian lo lắng thấu tâm can Bởi đâu thấy một bóng hình ước hẹn Chẳng sính lễ vàng son, chẳng dạm ngõ hồng lan... Đành câm nín giấu biển tình nung nấu Trời vẫn xanh trong đáy mắt em xanh Hy vọng dẫu mỏng manh cũng đủ hong đời mùa đông buốt giá Tạ lỗi với người, tạ lỗi với mẹ cha... Rằng con đã để cho mình Ngài xâm chiếm Mối tình Giêsu đã choáng ngợp con rồi Xin cha mẹ, xin người đừng bối rối Đừng tưởng rằng con mãi sống đơn côi... Cứ mỗi độ bước vào Mùa Chay Thánh Lại một lần cảm nếm thuở đầu tiên Thêm đau đớn, thêm hiểu Ngài sâu nặng Tình Giêsu gọi tên em tự cõi Vĩnh Hằng 28.03.2011
Tác giả Hồng Tiểu Muội
| | | | | |
|