Diễn Đàn
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn

/

 
Trang ChínhGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Ở LẠI ĐẾN PHÚT CUỐI- Trần Thái Huy -Vườn Ô-liu 22 Sudieptutroi

 

 Ở LẠI ĐẾN PHÚT CUỐI- Trần Thái Huy -Vườn Ô-liu 22

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Góc Phố
Cấp bậc: Quản Lý
Cấp bậc: Quản Lý


Giới tính : Nam
Tổng số bài gửi : 457
Điểm NHIỆT TÌNH : 1330
Ngày tham gia : 20/01/2011
Job/hobbies : student

Ở LẠI ĐẾN PHÚT CUỐI- Trần Thái Huy -Vườn Ô-liu 22 Vide
Bài gửiTiêu đề: Ở LẠI ĐẾN PHÚT CUỐI- Trần Thái Huy -Vườn Ô-liu 22   Ở LẠI ĐẾN PHÚT CUỐI- Trần Thái Huy -Vườn Ô-liu 22 EmptyFri May 20, 2011 12:48 pm




      Ở LẠI ĐẾN PHÚT CUỐI

      Tác giả: Trần Thái Huy

      Suốt mấy ngày qua, với bức hình cầm trên tay, hai vợ chồng ông bà Endo đã đi khắp các trại lánh nạn để tìm tông tích con gái. Hầu hết đều nhận câu trả lời: “Chúng tôi không biết” hoặc “chúng tôi không thấy”, khi ông bà Endo nói công việc mà cô con gái đang phụ trách thì đều có chung câu trả lời: “Có, tôi nhớ giọng cô này lắm, rất rõ ràng từng câu từng chữ, dù ở cách xa vài chục cây số.”
      Cô gái mà mọi người biết giọng nhưng không biết mặt, biết tên là Endo Miki (24 tuổi). Ngày 11/3 tại thành phố Minami Sanriku của tỉnh Miyagi, chỉ vài phút sau cơn chấn động 6, môt giọng nói lanh lảnh bình tĩnh cất lên rõ ràng từng tiếng một: “Sóng thần cao 6 mét sắp sửa ập vào bờ, xin bà con cô bác hãy gấp rút chạy lên lánh nạn những chỗ cao nhất”, cô nhắc đi nhắc lại cả chục lần, lúc đó ông bà Endo đang có mặt tại gần biển khi nghe lời con gái cảnh báo cũng vội vàng chạy vào một trường tiểu học gần đó.
      Tuy nhiên, theo một người kể lại thì: Giọng nói càng lúc càng có vẻ vội vã và cuối cùng thì tắt ngấm. Lúc đó, cô đang có mặt tại phòng phóng thanh ở lầu 2. Vài giờ sau, “Sở đối sách đề phòng thiên tai” nơi cô làm việc, một tòa nhà ba tầng chỉ còn trơ khung sắt. Sở này có 30 nhân viên, nhưng chỉ còn lại 10 người sống sót mà trong đó không có cô.
      “4 năm trước khi tốt nghiệp Trung Học, đúng ra cháu muốn làm công việc săn sóc những người già, tàn tật, nhưng vì vợ chồng tôi muốn cháu trở thành công chức, cháu nghe lời, tháng 4 năm ngoái thì cháu được điều về “phòng quản lý các nguy cơ” phụ trách phần phóng thanh của Sở. Tháng 9 này cháu sẽ lấy chồng, mọi sự đã chuẩn bị hết cả, cháu đã đặt nhà hàng, tháng 12 năm ngoái đã đi xem mẫu áo cưới, định là trong tháng 3, cháu rủ tôi cùng đi xem cháu thử áo cưới, nhưng.....” bà rưng rức khóc.
      Thành phố Minami Sanriku chỉ có 17,000 người sinh sống nhưng đã có hơn 8000 người chết hoặc mất tích. Dù thế, một người tị nạn khác (64 tuổi) đã bùi ngùi: “Có rất nhiều người thoát nạn vì những lời cảnh báo liên tục như thế. Miki đã ở lại cho đến phút cuối cùng để làm tròn nhiệm vụ. Cám ơn Miki đã cứu chúng tôi”.
      Tên cô là Endo Miki, Endo là họ và Miki là tên. Bà mẹ giải thích: “Miki” được ghép từ 2 chữ Mira (vị lai) và Kibo (hy vọng), mang ý nghĩa “tương lai hy vọng”.
      Đã gần 4 tuần trôi qua, khi đường xá đã tạm khai thông, hai ông bà Endo vẫn tiếp tục đi tìm và “hy vọng sẽ gặp cháu để đưa cháu về nơi an nghỉ”.
      Sóng đánh bạt cả bờ đê cao và dài nhất thế giới
      Một cụ già 87 tuổi ở thành phố Miyako tỉnh Miyagi cho biết: dù đã có kinh nghiệm với cơn sóng thần năm 1960 khi trận động đất tại Chí Lợi xảy ra trong quá khứ, dù đã bao lần được huấn luyện để tránh sóng thần, nào là phải lập tức chạy lên chỗ cao nhất khi loa thông báo, lần này tôi đã bình tĩnh leo đến tầng 4 của một bệnh viện kiên cố nhất trong vùng, nhưng những cơn sóng cao hơn 10m tràn qua con đê Vạn Lý lớn và dài nhất thế giới (cao 10 mét dài 2km5) ập vào bệnh viện, cuốn phăng tất cả, hoàn hồn lại mới biết mình còn sống vì người bị dán chặt vào chân cột của góc tường bệnh viện. Nhìn lại thì một phần con đê vạn lý đã bị nứt, thành phố thì đã tan hoang, đâu đó chỉ còn sót lại “khung” một vài ngôi nhà cao tầng bê tông cốt sắt. Lần sóng thần trước năm 1960 nhà tôi cũng bị cuốn trôi, và lần này cũng thế, nghe con trai tôi nói thì nhà tôi đã bị sóng cuốn đến một nơi khác cách đó 600m. Tôi không muốn nhìn nữa vì kinh hoàng quá, khủng khiếp quá
      Những quyết tử quân Fukushima
      Ngày 23/3, khi chào đón toán cứu hỏa Tokyo đầu tiên sau khi hoàn thành nhiệm vụ từ Fukushima trở về, ông Ishihara Shintaro, đô trưởng Tokyo, một người nổi tiếng là cứng rắn, đanh thép, diều hâu đã nghẹn ngào: “Tôi không biết nói gì nữa, chỉ biết cám ơn các bạn”. Nghệ sĩ hài hước nổi tiếng thông minh Takeshi đã nói rất chân thành: Tôi đề nghị chính phủ trao cho những người đang ngày đêm có mặt tại nhà máy Fukushima-1 giải thưởng quốc dân vinh dự.
      Những người mà báo chí thế giới gọi là “quyết tử quân Fukushima” này chỉ là những con người bình thường gồm các chuyên gia, công nhân nhà máy, lính cứu hỏa, cảnh sát viên..... Họ đã tình nguyện ở lại nhà máy vật lộn với hàng ngàn hư hỏng để sửa chữa trong điều kiện đầy nguy hiểm. Họ chấp nhận mọi rủi ro ngay cả cái chết vì có thể bị nhiễm phóng xạ. Xin giới thiệu với quí vị một vài câu chuyện trong nhiều câu chuyện về những quyết tử quân Fukushima.
      Anh không muốn cả đời hối hận.
      Kawai (32 tuổi), một nhân viên làm việc tại nhà máy Fukushima 1, lúc xảy ra cơn động đất (11/3) anh đang hưởng tuần trăng mật với người vợ mới cưới ở Bali, Indonesia. Nhận được tin, anh hủy bỏ mọi dự tính, tìm vé máy bay để trở về Nhật. Về đến nhà, anh đã không nói với bố mẹ việc anh muốn trở lại nhà máy Fukushima 1, nhưng đối với người vợ mới cưới anh nói thật: “Trong tình trạng nguy hiểm thế này, cứ ở nguyên tại nơi an toàn mà làm việc thì có thể là một điều tốt, nhưng anh không muốn cả đời phải hối hận, anh muốn trở lại nhà máy càng sớm càng tốt”. Hiểu được quyết tâm của chồng, người vợ trẻ cũng dứt khoát: "Em lo lắng lắm, nhưng lý giải hoàn toàn với suy nghĩ của anh”. Kawai đã trở lại nhiệm sở suốt từ ngày 18 cho đến nay và cứ 4 ngày 1 lần anh mới liên lạc với vợ.
      Thằng em ít nói.
      Tâm sự của một người chị (27 tuổi) về người em trai.“Gia đình tôi có 3 người, mẹ và một thằng em 20 tuổi, nó là một công nhân đang làm việc tại nhà máy Fukushima 1. Ngày 14/3, 3 ngày sau khi động đất, nó mới chịu liên lạc về nhà và chỉ nói được vài câu. Tôi vừa mừng vừa sẳng giọng: “Như vậy là mày còn sống à, tại sao không chịu liên lạc về để mẹ yên tâm”. Nó chỉ ừ hử: cũng may quá chứ không thì....., chị nói mẹ yên tâm”. Cách vài ngày nó lại điện thoại, có hôm thì: lâu quá không được ngâm ofuro tóc bờm xờm hết rồi, hoặc có hôm thì: chị và mẹ đi lánh nạn đi chứ ở đó làm gì.” Hỏi nó thế nào thì lúc nào cũng: bận lắm không nói chuyện được nhiều, mọi người đang làm việc trối chết, sẽ nói chuyện sau. Tôi bàn với mẹ về chuyện di tản nhưng mẹ nhất định: nó còn ở trong đó nên mẹ không muốn đi đâu.
      Và người mẹ và người chị vẫn tiếp tục chờ thằng em ít nói.
      Vì gia đình, vì đất nước
      Sau 9 ngày làm việc trong Fukushima-1, một công nhân 40 tuổi bộc lộ: Tôi gửi mail cho gia đình đang sống ở Chiba thông báo là tôi vẫn lành lặn trở về, hỏi tôi có sợ không, thú thật nếu nói không là nói dối, nhưng vì trách nhiệm phải cố gắng thôi. Sau chuyến nghỉ này khi đến phiên mình, tôi sẽ trở lại nơi mà mọi người cho là nguy hiểm và tôi sẽ làm việc cho đến khi lò nguyên tử trở lại an toàn. Ông hỏi tôi vì ai mà tôi nghĩ thế à, đơn giản lắm vì sự an toàn của đất nước trong đó có cả gia đình tôi.
      Chúng ta là một.
      - Hôm 13/3, Thủ tướng Nhật Bản Kan Naoto trong bài diễn văn gửi đến dân chúng đã khóc và nói: “dân tộc chúng ta sẽ phải chịu đựng những gì mà chúng ta không thể chịu đựng.... nhưng chắc chắn chúng ta sẽ nhẫn nại vượt qua tất cả để phục hưng đất nước.”
      - 4 giờ 45 chiều ngày 16/3, Nhật Hoàng Akihito lần đầu tiên sau 22 năm tại vị đã xuất hiện trước ống kính truyền hình, không che dấu nỗi xúc động, ông nghẹn ngào trực tiếp gửi lời chia buồn và ủy lạo đến người dân vùng bị nạn, khích lệ những người đang tham gia công tác cấp cứu và cứu trợ. Ông kêu gọi đừng bỏ rơi hy vọng và chúng ta sẽ vượt qua tất cả vì chúng ta là người Nhật.
      - 16/3, khi trở lại tìm tung tích đồng nghiệp, một giám đốc trẻ 33 tuổi kinh doanh về thực phẩm ở thành phố Miyako tỉnh Miyagi, vùng bị nạn sóng thần nặng nhất đã nói: Tôi đã mất trọn vẹn tài sản, sự nghiệp.... nhưng tôi nghĩ là tôi sẽ có lại tất cả vì tôi còn: tình đoàn kết của các nhân viên cùng làm việc.
      3 câu nói của 3 vị trí vào 3 thời điểm khác nhau và còn nhiều nhiều nữa nhưng có cùng điểm chung: chúng ta là 1, sự nhẫn nại, sức mạnh đoàn kết sẽ giúp chúng ta vượt qua tất cả. Người dân Nhật ai cũng tin như vậy. Người viết cũng tin như vậy. Chắc chắn nước Nhật sẽ hồi sinh vì họ là: *một dân tộc kỷ luật, thanh liêm, lễ độ và dễ thương. Một dân tộc chế tạo nên những phim hoạt họa và trò chơi đầy nét thơ ngây vui tươi dễ yêu, và có những nét ngang tàng quắc thước anh dũng lạ thường.
      Cám ơn đất nước Nhật Bản đã dung dưỡng và dạy cho tôi thêm nhiều bài học quí giá về nhẫn nại, trật tự và kiên cường.



    Góc Phố




Về Đầu Trang Go down
HeoCon1103
THƯỢNG VIỆN
THƯỢNG VIỆN
HeoCon1103

Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 333
Điểm NHIỆT TÌNH : 935
Ngày tham gia : 12/02/2011
Đến từ : GIA KIỆM
Job/hobbies : đọc sách và vẽ tranh

Ở LẠI ĐẾN PHÚT CUỐI- Trần Thái Huy -Vườn Ô-liu 22 Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: Ở LẠI ĐẾN PHÚT CUỐI- Trần Thái Huy -Vườn Ô-liu 22   Ở LẠI ĐẾN PHÚT CUỐI- Trần Thái Huy -Vườn Ô-liu 22 EmptyFri May 20, 2011 4:01 pm




    Trích dẫn :
    chúng ta là 1, sự nhẫn nại, sức mạnh đoàn kết sẽ giúp chúng ta vượt qua tất cả. Người dân Nhật ai cũng tin như vậy. Người viết cũng tin như vậy. Chắc chắn nước Nhật sẽ hồi sinh vì họ là: *một dân tộc kỷ luật, thanh liêm, lễ độ và dễ thương. Một dân tộc chế tạo nên những phim hoạt họa và trò chơi đầy nét thơ ngây vui tươi dễ yêu, và có những nét ngang tàng quắc thước anh dũng lạ thường.
    Cám ơn đất nước Nhật Bản đã dung dưỡng và dạy cho tôi thêm nhiều bài học quí giá về nhẫn nại, trật tự và kiên cường
    .



    HeoCon1103




Về Đầu Trang Go down
 

Ở LẠI ĐẾN PHÚT CUỐI- Trần Thái Huy -Vườn Ô-liu 22

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.
* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.
* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.

- Nếu chèn smiles có vấn đề thì bấm a/A trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn :: (¯`• ♥.*. ♥•´¯) NGHỆ THUẬT SỐNG (¯`•♥.*.♥.´¯) :: 
ĐIỀU ĐẶC BIỆT CỦA CUỘC SỐNG
-
free counters